Chương 35: Khổ tâm

Edit: Hoa Tuyết

Beta: Linh Xốp

Hoa Tịch Uyển cảm thấy bản thân chỉ là bị đụng đầu một chút, tuy máu chảy hơi nhiều, nhưng cũng không đến nỗi nghiêm trọng như bên ngoài đồn đại.

Nàng không biết bên ngoài nghe lời đồn nhảm từ đâu, hay do Yến Tấn Khâu cố ý lan truyền tin tức như thế, cho nên dứt khoát phối hợp nằm trên giường nghỉ ngơi, buồn thì bảo ca cơ trong phủ hát khúc cho mình nghe, phiền phiền thì có ảo thuật gia trong phủ biểu diễn cho mình xem, nghĩ mọi biện pháp để cho cuộc sống nằm trên giường của mình được thư thái hơn.

(Nghệ nhân diễn xiếc và ảo thuật thì mình kêu là ảo thuật gia đi hé, tuy có hơi hiện đại một chút nhưng mình không tìm ra từ thích hợp để thay thế)

"Quận vương phi, y nữ tới đổi thuốc cho ngài," Bạch Hạ từ bên ngoài đi vào, đỡ Hoa Tịch Uyển ngồi dậy, rồi kê một cái gối mềm sau lưng nàng.

Hoa Tịch Uyển cho ảo thuật gia lui ra,

"Mời nàng tiến vào đi."

Sau khi y nữ được nha hoàn trong phòng vén màn cho mình, mới cất bước đi vào. Nàng là người chuyên phụ trách trị liệu ngoại thương, mặc dù đã làm ở thái y viện nhiều năm nhưng chưa từng tới phủ Hiển quận vương.

Hôm nay đến phủ Hiển quận vương, cứ năm bước có một bức tranh, mười bước có một cảnh trí, cuối cùng nàng cũng tin lời của các trưởng bối, rằng tiên đế rất thương yêu Hiển thân vương.

Cách bài trí trong phòng của Hiển quận vương phi vô cùng lịch sự tao nhã, nhưng không làm người khác cảm thấy mất đi sự giàu sang cao quý, có thể thấy được người bố trí gian phòng này vô cùng dụng tâm, lại càng quan tâm đến chủ nhân của gian phòng này hơn.

"Tại hạ gặp qua Hiển quận vương phi," Y nữ nhìn thấy một mỹ nhân mặc áo lụa trắng đang nằm trên giường, biết ngay vị này chính là người Hiển quận vương vô cùng yêu thích – Hiển quận vương phi, nàng tiến lên phúc thân một cái, nói:

"Tại hạ được thái y viện phân phó tới để đổi thuốc cho quận vương phi ngài."

Làm phiền đại nhân.

Giọng nói của người trên giường vô cùng mềm mại, mang theo một chút quyến rũ, y nữ này thân là nữ nhân còn cảm thấy tê dại trong lòng, không nhịn được muốn nhìn người nằm trên giường nhiều hơn.

Nàng tuy là y nữ của thái y viện, nhưng chỉ là một chức quan bát phẩm, rất nhiều người trong thế gia đều coi thường nữ nhân làm nghề y, khi nói chuyện luôn tỏ ra khinh thường, người thật tâm khách khí như Hiển quận vương phi rất ít.

"Xin quận vương phi đừng cử động, có thể khi mới bắt đầu sẽ hơi đau," Y nữ tiến lên, trước tiên cẩn thận gỡ băng gạc cũ ra, thấy miệng vết thương không sưng đỏ hay sinh mủ, mới thở phào nhẹ nhõm, rồi dùng cây bông thấm rượu thuốc rửa thuốc mỡ xung quanh vết thương, nhẹ giọng nói:

"Miệng vết thương của quận vương phi khôi phục rất tốt, mấy ngày tới nhớ chú ý để phòng thông thoáng, tuyệt đối không được để nóng bức, càng không thể để vết thương đụng nước."

Rửa vết thương xong y nữ càng cẩn thận từng li từng tí, thế nhưng trong lòng nàng biết rõ, mặc kệ có cẩn thận cỡ nào thì vẫn rất đau. Thế nhưng cũng may là Hiển quận vương phi không trách phạt nàng, thậm chí còn không rên một tiếng.

Chờ thay thuốc xong, y nữ thở phào một hơi:

"Quận vương phi, đã thay thuốc xong."

Hoa Tịch Uyển lại nói cảm ơn lần nữa, rồi bảo Bạch Hạ đích thân tiễn y nữ ra khỏi cửa. Địa vị của y nữ ở thái y viện không bằng nam nhân, rất nhiều người cảm thấy chắc chắn y thuật của nữ nhân thua kém nam nhân, cho nên độ tin tưởng đối với y nữ rất thấp, ngay cả nữ tử thế gia cũng có cái nhìn như vậy.

Nhưng trong mắt Hoa Tịch Uyển động tác xử lý vết thương của vị y nữ vừa rồi rất nhuần nhuyễn, làm việc cũng rất chuyên nghiệp. Đều là nữ nhân, nên nàng cố tình muốn tăng chút thể diện cho nàng ta.

Y nữ được Bạch Hạ đích thân tiễn ra khỏi cửa, lại được xe ngựa của Hiển quận vương phủ đưa về thái y viện, khiến không ít đồng sự ngưỡng mộ nàng, được tận mắt nhìn thấy Hiển quận vương phi.

Y nữ vừa rời khỏi không lâu, thì Hoàng hậu nương nương ban chỉ đến, người tuyên chỉ là thái giám tổng quản của Hoàng hậu, đối với Yến Tấn Khâu cũng vô cùng khách khí, thái độ đặc biệt cung kính.

"Không biết thương thế của quận vương phi thế nào, Hoàng hậu nương nương hết sức quan tâm tới quận vương phi, cho nên đặc biệt sai tiểu nhân đến thăm hỏi đôi lời," Triệu Đông không đoán được vẻ hỉ nộ trên nét mặt của Hiển quận vương, cũng biết việc này khó mà làm tốt được,

"Sau khi Hoàng hậu hay tin quận vương phi bị thương vẫn ăn ngủ không yên, nếu không phải vì không thể tùy tiện xuất cung, ngài ấy đã sớm đích thân đến thăm quận vương phi rồi."

"Nội tử làm sao có thể gánh nổi sự quan tâm như thế của hoàng hậu nương nương," Yến Tấn Khâu rốt cục cũng mỉm cười, chỉ là nụ cười này có chút lạnh lẽo,

"Vận khí của nội tử tốt, tuy đầu bị thương nhưng may mắn không đến nỗi quá nguy hiểm."

Triệu Đông nghe vậy lập tức nói theo:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!