Chương 8: (Vô Đề)

Cuối cùng, sau lần thứ N liên tiếp Cố Đình Chi thức trắng đêm không về nhà, Lâm Uyển Đình cũng bùng nổ.

"Cố Đình Chi, anh còn nhớ tôi là vợ anh không?"

Một cái bình hoa đập xuống chân hắn, vỡ tan thành từng mảnh. 

Đây là hành động thô bạo nhất mà Lâm Uyển Đình từng làm từ trước đến nay.

Sau đó, bá tổng cho tôi được mở mang tầm mắt về độ vô liêm sỉ của tra nam.

Cố Đình Chi cởi chiếc áo vest nồng nặc mùi nước hoa, trầm mặt xuống, lạnh nhạt nói:

"Trong trận hỏa hoạn, người đầu tiên tôi cứu là em và con, em còn muốn thế nào nữa?"

"Đứa bé trong bụng Sơ Tuyết vì thế mà mất đi, em có biết cô ấy đau khổ thế nào không? Tôi chỉ ở bên cô ấy một chút, em có thể đừng tính toán như vậy không?"

Hắn nói câu này mà mặt không đỏ, tim không đập loạn.

Hai vợ chồng cãi nhau, người ngoài không tiện chen vào, đồng nghiệp của tôi sớm đã lẩn đi hết. Chỉ có tôi là lén lút trốn sau cửa nghe trộm.

[Tiểu bảo mẫu này đúng là con ma hiện trường, chỗ nào cũng có mặt!]

[Cô đi ra đi, để tôi vào, tôi muốn xông lên tát tên tra nam này một phát!]

Lâm Uyển Đình nước mắt giàn giụa, nghẹn ngào chất vấn:

"Anh yêu cô ta đến vậy thì cưới cô ta đi, tại sao lại cưới tôi?"

"Cha mẹ em đã mất vì cứu tôi, tôi đã hứa với ông nội rằng sẽ cưới em, đảm bảo cho em cả đời không lo lắng. Em là phu nhân duy nhất của Cố thị, điều này vĩnh viễn không thay đổi."

Ý là sẽ cho cô danh phận, nhưng không cho cô tình yêu. Trong nhà thì giữ vững chính thất, bên ngoài lại đào hoa ong bướm.

Tôi hiểu rõ bộ mặt thật của gã này rồi.

Cố Đình Chi lấy thân báo đáp con gái ân nhân, vừa giúp bản thân và tập đoàn xây dựng hình ảnh đẹp, vừa không nỡ bỏ Lâm Uyển Đình, lại còn hưởng thụ niềm vui vụng trộm với Bạch Nguyệt Quang.

Vừa tham lam vừa vô sỉ!

Lâm Uyển Đình ngồi bệt xuống đất, khóc lóc thảm thiết.

Cố Đình Chi làm như không nghe thấy, đi thẳng vào phòng tắm.

Sáng sớm từ bên ngoài trở về, việc đầu tiên là đi tắm, đến kẻ ngốc cũng hiểu hắn vừa làm gì.

Điều này lại một lần nữa kích thích Lâm Uyển Đình, khiến cô gào khóc đến rung trời.

Quá tàn nhẫn!

Sau khi Cố Đình Chi tắm xong đi làm, một nhân vật còn chấn động hơn xuất hiện.

Buổi chiều, khi Lâm Uyển Đình đang ngẩn người, một mỹ nữ n.g.ự. c khủng mặc váy siêu ngắn tiến đến, khuôn mặt đầy vẻ áy náy, nói:

"Chị Uyển Đình, xin lỗi chị, em không biết anh Đình vì em mà cãi nhau với chị."

"Em đến đây để xin lỗi."

Tôi sững sờ.

Tiểu tam Trình Sơ Tuyết! Nhưng cô ta vào đây bằng cách nào?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!