Chương 13: (Vô Đề)

Tiếp theo, Cố Đình Chi bước vào chế độ

"theo đuổi vợ đến lò hỏa táng".

Anh ta vung tiền như nước, phát sóng tuyên ngôn tình yêu trên các màn hình lớn ở mọi tòa nhà văn phòng tại K thị, ngày ngày tan làm đúng giờ, tặng hoa, đồng hồ hàng hiệu, túi xách—tiền tiêu vặt cũng rộng rãi chưa từng có.

Lâm Uyển Đình bình thản nhận hết quà, rồi quay sang chia cho tôi.

Tôi vui đến mức muốn đập đầu vào tường:

Cảm ơn!

Bình luận tràn ngập ghen tị và hậm hực: Chua c.h.ế. t mất!

"Trước đây, anh ấy tặng tôi một bông hoa, đưa tôi về nhà một lần, tôi đã vui cả ngày. Nhưng bây giờ, tôi thấy cũng chẳng có gì đáng để bận tâm nữa."

Bởi vì… chứng não yêu đương của cô ấy đã được chữa khỏi!

Chuẩn rồi.

Đàn ông không đáng tin. Tiền và sự bình yên trong tâm hồn mới là quan trọng nhất.

Cuối tuần, Lâm Uyển Đình ôm con phơi nắng trong vườn, Cố Đình Chi ngồi bên cạnh trêu đùa đứa bé, không ai đến quấy rầy khoảnh khắc gia đình ấm áp của họ.

Tôi dắt chó đi dạo gần đó.

Lúc này, tôi vô tình nhìn ra cổng sắt và thấy một người đang đứng bên ngoài.

Trình Sơ Tuyết—mặt mày nhợt nhạt, ánh mắt oán độc nhìn chằm chằm vào ba người họ.

Ánh mắt đó… như thể cô ta muốn nuốt chửng cả gia đình này.

Tôi bước tới, đứng sau cánh cổng, lạnh nhạt nói:

"Trình tiểu thư, nơi này không chào đón cô. Mời cô rời đi."

Cô ta nói, cô ta đến để đưa con mình đi.

Tôi nhìn sắc mặt cô ta trắng bệch như tờ giấy, có chút mềm lòng:

"Cô bị bệnh rồi đúng không? Bệnh thì đi chữa. Cướp con làm gì? Hơn nữa, đó là con của Lâm tiểu thư."

Hóa ra cô ta thật sự bị suy thận, bây giờ muốn tìm đứa bé để xét nghiệm ghép thận.

Tôi hít một hơi lạnh:

"Cô cũng ác thật đấy. Ngay cả một đứa bé chưa đầy một tuổi mà cũng không buông tha?"

Trình Sơ Tuyết cười lạnh:

"Đó là con của tôi. Tôi muốn xử lý thế nào là quyền của tôi!"

Nói xong, cô ta nhếch môi, nở nụ cười đắc ý:

"Mấy người vẫn chưa biết nhỉ? Đó đúng là con của tôi. Chính Đình ca đã đổi nó cho tôi."

"Còn đứa con ruột của con tiện nhân kia…" Cô ta ghé sát lại, gằn từng chữ, ánh mắt hưng phấn như thể đang mong chờ khoảnh khắc tàn khốc nhất:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!