Chương 3: (Vô Đề)

Hoa tuy đẹp, nhưng rốt cuộc vẫn không bằng rau A tỷ trồng.

Dù không sặc sỡ như hoa, nhưng lại thiết thực hơn nhiều.

Hiện tại trên bàn ăn nhà ta ngày nào cũng có rau mới, có thịt mới, nhưng chẳng còn hương vị thơm ngon như món A tỷ từng làm.

Các tiểu thư đều đã vào sảnh dự tiệc, hoa viên trở nên trống trải vô cùng.

Ta nhớ A tỷ.

Nếu nàng ở đây, chắc chắn sẽ níu lấy tay áo ta, giục ta mau đi ăn cơm.

["A tỷ, hôm nay nhà mình có rất nhiều khách, nhưng ta nhìn ra được, phụ mẫu và các ca ca đều chỉ đang gượng cười mà thôi. Nếu hôm nay tỷ có mặt, chỉ cần một bát mì trường thọ do tỷ nấu, mẫu thân chắc chắn sẽ cười thật lòng.

Tỷ dặn ta không được làm phụ mẫu giận, không được để họ đau lòng.

Nhưng vì sao tỷ lại làm được?

Tỷ thật xấu xa, thật sự nhẫn tâm không cần chúng ta nữa."]

Phụ thân nói sẽ định thân cho ta, gả ta đi, vì ta đã lớn rồi, không thể cứ mãi ở trong nhà.

Nhưng A tỷ, ta sợ lắm.

Ta sợ sau khi thành thân, phu quân không cho ta về nhà chờ tỷ nữa.

Tỷ mau quay về có được không?

Ta ngồi xổm dưới gốc nguyệt quý, hoa đỏ nở rộ như lửa, cánh hoa mịn như nhung.

Đây là loài hoa A tỷ thích nhất.

Ta đưa tay định bẻ một nhành, nhưng lại bị gai đ.â. m rách da, chẳng mấy chốc m.á. u đã rịn ra một giọt.

"Hoa có gai phải dùng kéo cắt, muội không biết sao?"

Là Triệu Thập An.

Gương mặt hắn lạnh như thường, giọng điệu chẳng có chút lên xuống, ta thật không nhìn ra tâm trạng hắn thế nào.

Hắn ngồi xổm xuống cạnh ta, lấy khăn giúp ta lau máu.

Chỉ là một giọt m.á. u thôi, đâu có đau gì.

Đau không?

Hắn lau rất cẩn thận, tỉ mỉ đến mức ngay cả các ca ca cũng chưa từng đối xử với ta như thế.

"Huynh không biết ta từ nhỏ đã có chứng ngốc nghếch sao? Ngốc chính là khờ, mà người khờ thì không biết đau, cũng không biết buồn."

Ta rút tay lại, nghiêm túc nhìn hắn, trả lời rành rọt.

Hắn im lặng hồi lâu, sau đó đứng dậy, đưa tay về phía ta.

Bàn tay hắn đầy vết chai sần, một vương gia, nhưng cũng là một tướng quân trấn thủ biên cương.

Ta nắm lấy tay hắn đứng lên, ngồi xổm lâu, chân có chút tê.

Muội không ngốc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!