2
"Đó là tại ta uống nhiều nước quá thôi."
"A tỷ nói rồi, uống nhiều nước thì nước sẽ chảy ra từ mắt."
Ta lấy tay áo che mắt lại.
A tỷ từng bảo, đó không phải nước mắt, mà chỉ là nước uống nhiều sẽ chảy ra thôi. Nếu ngày nào cũng rơi lệ, vậy chẳng phải có quá nhiều chuyện đau lòng hay sao?
Ừ.
Hắn từ trên tường nhảy xuống, đứng dưới gốc cây ngẩng đầu nhìn ta.
Nắng có chút gay gắt, hắn hơi nheo mắt lại:
"Nghe nói ngày kia là sinh thần của mẫu thân muội. Đại ca ta đã đích thân bàn bạc với Đại ca của muội về việc tổ chức. Nhưng không biết mẫu thân muội thích gì?"
Hắn khoanh tay sau lưng, trầm giọng hỏi.
Mẫu thân thích gì ư?
"Mẫu thân chỉ muốn A tỷ ta trở về ngay lập tức, huynh làm được không?"
Ta cúi đầu nhìn hắn, hào hứng hỏi.
Hắn không nói gì, chỉ thẳng lưng, càng đi càng xa.
Làm được hay không, ít ra cũng nên để lại một câu chứ!
Hay là… hắn đi tìm A tỷ rồi?
A tỷ nói hoàng đế là lớn nhất, mà hắn là đệ đệ của hoàng đế, vậy chẳng phải hắn chính là người lớn thứ hai sao?
Thiên hạ này là của nhà họ Triệu, hắn chắc chắn sẽ tìm được A tỷ của ta.
Đến sinh thần mẫu thân, cửa nhà ta xe ngựa như nước chảy, ngõ nhỏ bị tắc nghẽn cả một đoạn dài.
Phụ thân nói Đại ca có quan hệ khác biệt với bệ hạ, người nhà càng phải cẩn trọng lời ăn tiếng nói.
Mẫu thân lại bảo, bệ hạ làm vậy cũng vì chuyện hôn sự của Đại ca. Dù sao những lang quân cùng tuổi với huynh ấy, con cái đã mấy tuổi rồi, mà huynh ấy vẫn chưa lấy vợ. Bệ hạ mượn cớ này, là để Đại ca gặp nhiều nữ nhi một chút.
Lý do là gì cũng chẳng quan trọng.
Đại ca đã ra ngoài từ tối qua, nói rằng tối nay mới về. Dù là nữ nhi nhà ai, cũng chẳng thể gặp được huynh ấy.
Sáng sớm, ta đã đứng trước cửa đợi.
Chờ vị vương gia kia mang A tỷ ta về.
Nhưng Triệu Thập An đến muộn.
Hắn đến, chỉ mang theo một cái hộp.
Vừa thấy hắn, ta lập tức chạy tới, nhìn trái nhìn phải, lật tới lật lui.
"Chẳng lẽ trong hộp này có điều kỳ diệu? A tỷ ta bị huynh nhét trong này sao?"
Ta tròn mắt ngạc nhiên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!