Chương 43: (Vô Đề)

Nghe được có người đi vào, hai chân kẹp chặt đầu chính mình, không dám ngẩng lên. Nhiếp Chính tựa trên lưng A Mao, sau khi tiến vào cơ hồ là ngay lập tức liền thấy được người đang cuộn mình ở trong góc, thân mình run nhè nhẹ kia làm tim hắn thu lại cùng nhau.

Đây là Bảo của hắn a, hảo nhỏ, so với lúc sờ cảm giác còn nhỏ hơn.

Hốc mắt Nhiếp Chính nóng rát, khi A Mao đi đến trước mặt Tiểu Bảo, hắn mở miệng:

"A Mao, đem ta buông đi, ta cùng Tiểu Bảo có vài câu muốn nói."

A Mao đem Nhiếp Chính đặt ở chân tường dán cạnh Tiểu Bảo, chỉa chỉa Tiểu Bảo, lại lau lên mắt, ý tứ là làm cho Nhiếp Chính dỗ Tiểu Bảo, đừng cho nhóc khóc.

Nhiếp Chính cười gật gật đầu, nói: Yên tâm đi.

A Mao đi ra ngoài, đóng cửa lại, tin tưởng Nhiếp Chính sẽ làm Tiểu Bảo cười vang.

Nhiếp Chính không có lập tức ôm Tiểu Bảo lại đây dỗ, mà là tỉ mỉ , không buông tha một sợi tóc từ trên xuống dưới xem qua Tiểu Bảo. Đến khi tầm mắt đi vào chân phải Tiểu Bảo đang muốn tận lực co lên, Nhiếp Chính chỉ cảm thấy có người đang lấy đao đâm vào ngực hắn.

Hài tử ngốc, sao có thể nghĩ rằng Quỷ ca ca của nhóc sẽ ghét bỏ nhóc ni.

Bảo. Bảo của hắn a.

Thân mình Tiểu Bảo giật giật, cũng càng lui thành một đoàn.

Bảo? Nhiếp Chính vươn tay, đặt ở trên vai run rẩy của Tiểu Bảo,

"Không muốn nhìn thấy Quỷ ca ca sao?"

Không đúng không đúng.

Tiểu Bảo lắc đầu, nhưng vẫn là không ngẩng lên.

Nhiếp Chính cười khổ, xem ra hắn làm thật không tốt, bằng không Tiểu Bảo sao lại không tin hắn như thế a. Lúc đối mặt với A Mao cùng Vô Nguyệt, Tiểu Bảo cũng không có như vậy.

Na đến bên người Tiểu Bảo, cùng nhóc ngồi song song, Nhiếp Chính hai tay ôm lấy Tiểu Bảo, đem cả người nhóc ôm đến trong lòng mình, hôn lên đỉnh đầu.

"Bảo, Quỷ ca ca có thể thấy được, nhưng tiếc nuối là lần đầu tiên lại không có nhìn thấy Bảo. Bảo, cho Quỷ ca ca nhìn ngươi được không? Nhịn lâu như thế, Quỷ ca ca cuối cùng đợi được ngày này, nhưng Bảo lại không muốn cho Quỷ ca ca xem."

Không dễ, nhìn.

Thanh âm sợ hãi vang lên, Tiểu Bảo khẽ buông ra hai chân.

Một tay ôm chặt Tiểu Bảo, cái hôn Nhiếp Chính dừng ở trên đầu Tiểu Bảo mang theo nồng đậm đau lòng:

"Dễ nhìn hay không, Quỷ ca ca sẽ định đoạt. Bảo, ngẩng đầu lên, cho Quỷ ca ca nhìn một cái."

Cái đầu nho nhỏ giật giật, Nhiếp Chính nhẫn nại chờ Tiểu Bảo buông bất an.

Bảo? Ngẩng đầu lên. Ở sau gáy trắng noãn nộn nộn kia hôn lên một ngụm.

Tiểu Bảo nắm lấy xiêm y Quỷ ca ca.

Bảo? Cách một lớp y phục, ở trên đầu vai run rẩy hôn một ngụm.

Tiểu đầu lại giật giật, có xu thế nâng lên.

Bảo a. Đem ngón tay nhỏ bé sắp thu vào trong tay mình, lại hôn lên một ngụm.

Tiểu đầu nâng một chút, qua một lát lại nâng một chút, bên má phải biến thành màu đen ánh vào trong mắt Nhiếp Chính.

Hắn mỉm cười, hôn tiểu lỗ tai bởi vì khẩn trương cùng bất an mà trắng bệch một cái.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!