Tra Cực mỉm cười, nói: " Lần này thứ chúng ta cần mua không ít, gạo một đẫy, để trong thời gian dài lão không cần xuất lai, rồi cần một chút gia vị. A, phải rồi, còn cần mua cho ngươi một thanh đao tốt, qua mấy ngày nữa, ngươi cũng nên bắt đầu chính thức học tập nấu ăn.
Đao của trù sư và đao của võ sĩ đều giống nhau, đều là thứ tối trọng yếu, chỉ có một thanh hảo đao, mới có thể giúp trù nghệ của ngươi hoàn toàn phát huy.
Tốt nhất là có thể mua được một thanh hảo đao có gắn ma pháp bảo thạch, như vậy, ngươi có thể lợi dụng ma pháp để cắt tài liệu, trù sư khác ta không biết, dù sao đối với ta mà nói, lúc đầu trù cụ ( ND: dụng cụ trong bếp) tối trọng yếu chính là đao
". Vừa nghe Tra Cực nói sẽ mua đao cho mình, Niệm Băng nhất thời hưng phấn," Thật tốt quá, sư phụ, ta rốt cục có thể không cần dùng sài đao rồi.
Người nhất định phải mua cho ta một thanh tốt, bất quá, người có tiền không?
". Tra Cực hừ một tiếng, nói:" Sư phụ ngươi đây trước kia cũng đường đường là Quỷ Trù, tích súc cho dù dùng tới cả đời cũng không hết, nếu không, ta dựa vào cái gì mà sinh sống ở đào hoa lâm nhiều năm, lựa chọn nơi đó, chỉ là bởi vì ta thích thanh tịnh mà thôi
". Niệm Băng cười hắc hắc, nói:" Nói như vậy, sư phụ chính là một vị đại tài chủ rồi. Vậy người dùng thái đao loại nào, bình thường người sử dụng, ta cũng không thấy có gì đặc biệt a!
". Tra Cực thở dài một tiếng, than:" Đao của ta, sớm đã phong rồi ( ND: phong trong phong ấn). Nếu đã không còn là Quỷ Trù năm xưa, ta sao lại có thể để bảo đao theo ta mà long đong đây?
Nếu tương lai trù nghệ của ngươi có thể đạt tới yêu cầu của ta đích yêu cầu, có lẽ, ta sẽ đem nó truyền lại cho ngươi . Đi thôi, chớ nghĩ ngợi nhiều, cho dù là hảo đao, ngươi hiện tại cũng phát huy không được, trước đi mua gạo rồi hãy nói ".
Lập tức, Tra Cực mang theo Niệm Băng kéo xe vào trong Băng Tuyết thành, một lát sau, trên mộc xa đã chứa đầy đầy đồ, một chút thực vật cần thiết, gia vị và các đồ dùng sinh hoạt, Tra Cực mua cả đống đồ, thậm chí còn mua mấy bộ bố y phổ thông cho mình và Niệm Băng để thay đổi, đương nhiên, hắn cũng không quên mua hồng thằng cho Niệm Băng, hiện tại, ngọc bài đã được đeo lên cổ, ngọc thạch ôn nhuận áp lên ngực hắn, khí tức ấm áp khiến Niệm Băng cảm giác hết sức thoải mái.
Đẩy chiếc xe càng ngày càng nặng, Niệm Băng giận dỗi nói:
"Sư phụ, ta đã đói bụng, chúng ta có hãy ăn chút gì trước rồi hãy mua tiếp a!".
Tra Cực nhìn tên đồ đệ mập mạp, cười nói:
"Ngươi đã ăn nhiều thịt béo rồi, ăn ít đi một chút cũng không sao. Được rồi, mua cũng gần đủ rồi, đi thôi, chúng ta trước hết đến ở Hoa Gia khách sạn, rồi ăn cơm, đến tối ta mang ngươi đi xem có thanh đao nào hợp không".
Niệm Băng thở dài một hơi, chỉ về một khách sạn nhỏ ở phía trước nói:
"Sư phụ, còn đi đâu, nơi đó đi, ta thật sự đi không được nữa".
Tra Cực gật đầu,
"Được rồi. Nơi đó ta từng ở qua, mặc dù hoàn cảnh cũng chỉ tầm thường, nhưng cũng coi như sạch sẽ".
Khách sạn tên là Chúng Sinh, một già một trẻ, đẩy xe đi tới cửa khách sạn, một gã phục vụ sinh chạy ra, cười bồi nói:
"Nhị vị, muốn ở trọ sao? Chúng ta nơi này mọi thứ đều chu toàn, còn cung cấp nước nóng mười hai canh giờ một ngày, giá cả lại vừa phải".
Tra Cực có chút không kiên nhẫn nói:
"Được rồi, chớ nói nhảm, trước tiên đem xe tới nội viện, chúng ta sẽ ở lại đây".
Vào khách sạn, Tra Cực mang theo Niệm Băng tới quầy tiền,
"Cho chúng ta một phòng tiêu chuẩn, loại có hai giường".
Phục vụ viên sau quầy tướng mạo bình thường, nhìn qua mới mười tám, mười chín tuổi, mỉm cười, nói:
"Một ngày là một ngân tệ, xin ngài trả trước".
"Chờ một chút, cho hai gian đi".
Niệm Băng nói hơi vội vàng.
Tra Cực ngạc nhiên hỏi: Hai gian làm gì?.
Niệm Băng hướng hắn thè lưỡi,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!