Chương 1: (Vô Đề)

Một lát sau, có một pháp y tới trực tiếp dùng d.a. o rạch mở quần áo của tôi.

Tôi che n.g.ự. c thét chói tai: Aaaaa lưu manh ---

"Tôi không có hứng thú với nữ quỷ."

Pháp y đẹp trai lãnh đạm đẩy mắt kính gọng vàng đáp.

1.

Ngày nắng như lửa, nguyên tòa thành thị bị nhấn chìm trong sóng nhiệt. Tôi cầm theo hộp canh gà nóng  hổi, chỉ cảm thấy mình sắp bị hòa tan.

"Tiếu Tiếu… Trời nắng vậy sao em còn tới?"

Anh họ đầu đầy mồ hôi chạy ra. Tôi đưa canh gà trong tay cho anh ấy xong, đột nhiên cảm thấy trước mắt tối sầm lại.

Tôi lảo đảo vịn lấy cánh tay anh ấy.

"Anh, em trúng gió rồi, mau dìu em tới chỗ mát mẻ nằm nghỉ ngơi một lát."

Anh họ hoảng hốt ôm lấy tôi.

"Nơi mát mẻ? Tiếu Tiếu, em cố chịu đựng một chút, anh đưa em đi ngay."

Giọng của anh ấy rất vang dội, hệt như truyền từ một nơi rất xa tới, nhưng tôi đã ngoẹo đầu, hoàn toàn mất đi ý thức.

Rất nhanh, tôi đã tỉnh vì lạnh.

Cái giường dưới người lạnh như băng, lại còn cứng ngắc, trên đỉnh đầu có ánh sáng chói mắt, một bóng người đang cúi người nhìn tôi.

Anh ấy đeo khẩu trang, đôi mắt xinh đẹp hẹp dài bị che khuất sau mắt kính gọng vàng, sống mũi cao thẳng, hai mắt chăm chú nhìn chằm chằm tôi.

Tôi có một chớp mắt mê man.

Một giây sau, anh ấy giơ con d.a. o trong tay lên, động tác nhanh nhẹn mà rạch quần áo của tôi ra.

Trời ngày hè, tôi chỉ mặc mỗi cái áo thun mỏng manh, dưới lưỡi đao sắc bén, vạt áo chảy ra hai bên trái phải.

Tôi hít sâu một hơi, vừa che n.g.ự. c vừa hét lớn:

A…

Lưu manh! Khốn nạn!

Người nọ sửng sốt một lúc, sau đó lại ung dung đẩy mắt kính lên.

"Cô yên tâm, tôi là pháp y, tôi không có hứng thú với nữ quỷ."

Follow chúng mình tại page Bộ Truyện Tâm Đắc nha

Pháp y? Nữ quỷ?

Tôi hoàn toàn trợn tròn mắt. không phải chứ? Tôi chỉ đi dưới trời nóng có chút tôi mà đã tèo rồi?

Tôi khóc!

"Bác sĩ, tôi cảm thấy tôi vẫn còn có thể cứu được, vậy mà đã bị đưa đi giải phẫu hỏa táng ư?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!