Chương 9: (Vô Đề)

CHAP 9 

Cậu có bệnh hả?

Trịnh Thần đưa tay lên sờ trán Bàng Quân Đạt.

Ủa, đâu có nóng đâu?

Bàng Quân Đạt gạt tay hắn ta ra:

"Bệnh bệnh cái gì, cậu mới bệnh ấy. Cậu nói mau, rốt cuộc 2 bọn họ có quan hệ gì?"

"Còn có thể là quan hệ gì nữa? Bạn trai và quan hệ bạn bè." Tào Gia Lương nói.

"Lão Bàng, lúc đó anh không có ở đây, tôi cũng không biết tình hình-------"

Anh ta đột nhiên dừng lại, nhìn ra cửa phòng.

Bàng Quân Đạt đợi hồi lâu cũng không thấy anh ta nói tiếp, nghi ngờ nhìn theo, giây tiếp theo liền tự nhủ 'thôi xong rồi'

"Mùi khói thuốc lá trên người Lâm Khê đã bay hết. Anh ngáp một cái, đi vào phòng tùy ý ngồi trên ghế sopha."Các cậu vừa nói cái gì?Anh hỏi:Cái gì mà quan hệ bạn trai và bạn bè cơ? Với ai?

"Tào Gia Lượng cười haha hòng che giấu sự viêc, tay chỉ vào Trịnh Thần."Ai nói cậu đâu, tôi nói hắn ta mà. Trong nhà hắn đột nhiên xuất hiện một cô gái như hoa như ngọc, vốn tưởng là em gái ai ngờ lại là người yêu của hắn.Trịnh Thần sửa lại:Là hôn thê

"Lúc này, Trịnh Thần đột nhiên nháy mắt với Bang Quân Đạt một cái, lén lút kéo anh ta vào phòng vệ sinh."Tuyệt đối đừng nhắc đến cái tên Đàm Yên trước mặt Lâm Khê, và tuyệt đối đừng để hắn ta biết được chuyện hắn có bạn gái ở thời đại học.

Nghe rõ chưa?

"Nếu là trước khi gặp Đàm Yên thì Bàng Quân Đạt có thể gật đầu ngay tắp lự, nhưng vấn đề là Lâm Khê đã gặp Đàm Yên, thậm chí là có chút hứng thú với cô ấy..... Thấy Bàng Quân Đạt không nói gì, Trịnh Thần nhấn lại nhấn mạnh rồi thêm vào một câu."Chúng tôi làm vậy đều là vì Lâm Khê thôi. Năm đó Đàm Yên biến mất mà không một lời từ biệt, Lâm Khê ngơ ngẩn như một kẻ mất trí vậy.

Thật khó khăn mới quên được cô ta, tuyệt đối đừng để hắn nhớ lại!"

Bàng Quân Đạt thực sự không thể tưởng tượng nổi một Lâm Khê điên cuồng mất trí vì tình, nhưng suy cho cùng vẫn là anh em chơi với nhau từ nhỏ, nếu bọn họ muốn giữ bí mật thì anh ta sẽ không đưa phương thức liên lạc của Đàm Yên cho Lâm Khê.

Trịnh Thần nhìn anh ta, thấy có gì đó không ổn, liền hỏi.

"Cậu có biết Đàm Yên không?"

Bàng Quân Đạt cười khổ:

"Không chỉ biết mà vài ngày trước Lâm Khê còn gặp và đi chơi với cô ta mấy ngày liền."

Sắc mặt Trịnh Thần khẽ biến.

Bàng Quân Đạt chua xót nói:

"Tôi vốn đâu biết có chuyện như vây, Lâm Khê thậm chí còn muốn hỏi cô ta điều gì. Than ôi! Chỉ là rôi vẫn chưa lấy được phương thức liên lạc của cô ta."

Trịnh Thần đi đi lại lại, suy nghĩ một chút rồi hỏi:

"Cậu có chắc là hiện giờ Lâm Khê không còn chút liên lạc gì với Đàm Yên không?"

Bàng Quân Đạt gật đầu.

Anh ta không dám nói rằng anh ta vừa gặp Đàm Yên dưới lầu xong, hơn nữa còn trao đổi số điện thoại------

Khi cả hai người vừa quay lại, mọi người đã uống được một tuần rượu. Bàng Quân Đạt và Trịnh Thần vừa quay lại cũng không thoát được, bị đè ra rót rượu. Lâm Khê hơi chuếnh choáng ngồi nhìn bọn họ mỉm cười.

Sau khi về đến nhà, Bàng Quân Đạt run rẩy lôi điện thoại ra, định xoá số của Đàm Yên. Nhưng anh do dự một lúc lâu, rồi cuối cùng chỉ sửa lại tên danh bạ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!