CHAP 11
Không.
Đàm Yên đánh vào tay Lâm Khê một cái.
Cô dùng lực rất lớn, mu bàn tay Lâm Khê lập tức đỏ ửng.
Một cú đánh này tựa hồ làm Lâm Khê thức tỉnh. Anh đau đớn lùi về sau một bước, xoa xoa mu bàn tay.
Đúng lúc này, Lý Liên đẩy cửa bước vào, nhìn thấy hai người đang giằng co, trông thế nào cũng như sắp đánh nhau tới nơi vậy.
Cô hơi chần chờ, gọi một tiếng Đàm Yên.
Đàm Yên quay đầu lại nhìn, chậm rãi buông bàn tay đang nắm chặt.
Vừa rồi, cô thực sự muốn đấm lên khuôn mặt ngọc ngà của Lâm Khê.
Lâm Khê tựa như không có việc gì trở lại chỗ ngồi, lại rót cho chính mình một ly rượu.
Bàn tay của anh ta tương đối trắng trẻo, trên bàn tay ngọc ngà đó hiện rõ năm dấu tay đỏ ửng.
Lý Liên dựa góc tường, kinh hồn táng đảm
-------- ôi mẹ ơi, có phải Đàm Yên vừa đánh Lâm Khê???
Hay là vừa rồi Lâm Khê muốn động tay động chân với Đàm Yên nên bị cô ra tay giết chết???
Trong đầu của Lý Liên là một mớ hỗn độn nhưng cô cảm thấy sau khi đi WC về, đầu óc của cô không theo kịp hai người họ nữa rồi.
Đàm Yên không nói lời nào, lạnh mặt ngồi xuống.
Còn không thèm nhìn lên, cô cầm đũa và gắp rau bỏ vào miệng.
Đũa rau bị cô cắn không thương tiếc như kẻ thù, mà Lâm Khê bên này vẫn cười nên cô không đoán được anh ta đang nghĩ gì.
Sau khi ăn xong, Đàm Yên trực tiếp từ chối ngỏ ý muốn tiễn họ về nhà của Lâm Khê, kéo Lý Liên đi về.
Lý Liên hỏi: Anh ta làm gì mi?
Xe của anh ta vẫn để ở Dung, không có ở đây, vừa hay có xe taxi đỗ ở đây, Đàm Yên dứt khoát mở cửa, đẩy Lý Liên vào.
Không có gì.
Ta không tin.
Lý Liên không phải đồ ngốc. Nhìn dáng vẻ tức giận của Đàm Yên, cô biết chắc chắn là Lâm Khê đã chọc giận cô ấy.
"Nếu mi không thích anh ta, mi không phải lo gì về chuyện này nữa. Ta sẽ đến nói chuyện với anh ta, còn mi thì cáo bệnh không ra khỏi nhà được, nghe chưa?"
Nghe rồi.
Đàm Yên cảm thấy ý này rất hay, tán thưởng vỗ vai Lý Liên.
"Tôi sẽ gửi bản thảo cho cô, cô sẽ gửi cho người bên Dung. Sau đó họ gửi lại cho cô rồi....... Mà thôi, sau chuyện này tôi sẽ mời cô đi ăn một bữa."
"Hừ, giữa ta với mi thì cần gì mấy tiểu tiết nhỏ nhặt đó, việc nên làm thôi."
Đàm Yên cười không nói gì.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!