Chương 1: (Vô Đề)

Khi bạn trai tôi nghe tin nhà anh ta sắp được giải tỏa thì lập tức trở mặt hủy hôn, quay đầu đi tán tỉnh mối tình đầu trong lòng. 

Sau khi chia tay, tôi lật ngược tình thế—trúng xổ số giải độc đắc, vừa mua nhà xong đã được bồi thường giải tỏa… 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

Chỉ trong thời gian ngắn, tài sản tôi vượt ngưỡng cả trăm triệu. 

Sau đó, cả nhà bạn trai cũ quỳ gối van xin tôi quay lại. 

Tôi cười lớn:

"Lúc trước là các người đòi môn đăng hộ đối, giờ đến xách dép cho tôi còn không xứng!" 

01

Tôi tên là Dư Tiểu Ngư, một người bình thường mà bạn có thể dễ dàng bắt gặp giữa đời thường. 

Ngoại hình bình thường, gia cảnh bình thường, học vấn bình thường, công việc cũng chẳng có gì nổi bật. 

Tôi rất rõ bản thân mình là ai, vì vậy lúc yêu đương cũng chỉ tìm một người đàn ông hết sức bình thường, yêu nhau được hai năm, tình cảm không nồng không nhạt. 

Tính ra tuổi tác cũng đến lúc tính chuyện kết hôn, nên nhân dịp nghỉ Tết dài ngày, bạn trai tôi là Dương Cường quyết định đưa tôi về nhà anh ấy ra mắt. 

Đêm trước ngày lên đường, ba tôi gọi video cho tôi. 

"Ba mẹ chỉ có thể lo cho con được hai mươi vạn tiền của hồi môn thôi, nếu không vì mấy năm trước ba bị bệnh nặng, thì cũng có thể giúp con thêm được chút đỉnh..." 

Tôi cắt lời ông:

"Ba, Dương Cường nói anh ấy không quan trọng mấy chuyện đó đâu, sau này tụi con sẽ tự cố gắng để sống tốt."

Em trai tôi ghé sát lại:

"Em có hơn mười nghìn tiền lì xì, đến lúc đó sẽ mua cho chị một cái vòng vàng thật to, cho nở mày nở mặt." 

Tuy nhà không giàu, nhưng tôi luôn thấy tự hào vì được dạy dỗ tử tế và sống trong một gia đình hạnh phúc. 

Tôi cũng nghĩ chuyến ra mắt lần này sẽ suôn sẻ, thuận lợi. 

Lần đầu gặp mặt, ba mẹ anh ấy quả thật rất nhiệt tình. 

Nhưng vừa ngồi vào bàn ăn, tôi đã cảm thấy có gì đó không ổn. 

Trên bàn toàn là cá. 

Cá quẩy hấp xì dầu, cá chỉ vàng kho, cá hồi áp chảo. 

Đều là những món sang trọng, nhưng từ nhỏ tôi từng bị hóc xương cá một lần, từ đó ám ảnh tới giờ. 

Cách đây vài hôm, Dương Cường còn gọi video với mẹ anh, đặc biệt dặn rõ chuyện này. 

Dương Cường nhíu mày:

"Mẹ, Tiểu Ngư không ăn cá mà!" 

Mẹ Dương ngạc nhiên:

"Thế à? Mẹ quên mất. Vậy để mẹ đi làm thêm món khác nhé?" 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!