Trong nguyên tác có nhắc đến nhân vật thư ký này.
Thư ký tên Thượng Trác, là bạn học đại học của Phó Thư Trạc.
Nguyên chủ và Phó Thư Trạc không học cùng trường đại học, Thượng Trác không những xuất hiện vào thời điểm này mà còn là bạn cùng phòng của Phó Thư Trạc.
Vốn dĩ sách không miêu tả rõ ràng, nhưng sau khi gặp Thượng Trác một lần, nguyên chủ lúc nào cũng keo kiệt bỗng dưng nhất quyết đòi ra ngoài thuê nhà ở với Phó Thư Trạc, có thể thấy có điểm bất thường.
Sau đó, Thượng Trác đi du học, lẽ ra chuyện này nên dừng lại ở đó, nào ngờ vài năm sau cậu ta đột ngột xuất hiện, đến ứng tuyển vị trí trợ lý chủ tịch.
Lúc đó, người phỏng vấn chính là nguyên chủ, lần đầu tiên cậu ấy dùng giọng điệu sắc bén và cay nghiệt đối với một ứng cử viên, thẳng thừng nói rằng e là kinh nghiệm của Thượng Trác chưa đủ để đảm nhiệm vị trí trợ lý.
Thượng Trác không hề cảm thấy mất mặt, thậm chí còn mỉm cười đối mặt với nguyên chủ, nói cậu ta có thể bắt đầu từ vị trí thư ký.
Bùi Dương cảm thấy nguyên chủ hơi ngốc, vậy mà lại thật sự cho Thượng Trác vào làm.
Tuy nhiên, suy nghĩ của nguyên chủ cũng có thể hiểu được, nếu Thượng Trác thích mơ ước người của cậu ấy như vậy, thì cứ để cậu ta nhìn cho đã.
Cố ý thể hiện tình cảm trước mặt thư ký, cùng uống một ly trà sữa, ngủ trên ghế sofa trong văn phòng, gối đầu lên đùi Phó Thư Trạc, hướng thẳng mặt về phía bàn làm việc của thư ký, rồi ôm hôn Phó Thư Trạc không hề hay biết gì...
Không biết từ lúc nào, Phó Thư Trạc đã đến sau lưng Bùi Dương, đưa cho cậu một ly nước trái cây: Nhìn gì vậy?
Bùi Dương hoàn hồn:
"Bao giờ Thư ký Thượng đi làm?"
Có gì đó kì lạ, rõ ràng đã qua giờ chấm công rồi mà chỗ ngồi của Thượng Trác vẫn còn trống.
Phó Thư Trạc liếc nhìn:
"Sao đột nhiên lại quan tâm đến cậu ta vậy?"
Bùi Dương trừng mắt nhìn hắn, đồ móng heo này!
Thượng Trác làm thư ký cũng gần một năm rồi, ngày nào cũng gặp nhau từ chín giờ sáng đến năm giờ chiều, chẳng lẽ Phó Thư Trạc hoàn toàn không nhận ra đối phương thích mình sao?
"Chỉ là hơi hâm mộ thôi."
Bùi Dương giả vờ cúi đầu,
"Có phải cậu ta ở bên cạnh anh lâu hơn tôi trước đây không..."
... Phó Thư Trạc nhướng mày,
"Nếu mèo con muốn ở bên cạnh anh như vậy, sau này cứ đi làm cùng anh mỗi ngày đi."
Bùi Dương: ...
Cút đi.
Cậu không phải mèo con!
Phó Thư Trạc ngồi xuống bên cạnh cậu, định đưa tay xoa đầu cậu, nhưng lại nhớ đến câu nói giữ khoảng cách của Bùi Dương, tay khựng lại giữa không trung.
Hắn thu tay lại:
"Không thích cậu ta à?"
Bùi Dương: Sao có thể chứ?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!