Trong phòng tắm chỉ có tiếng nước chảy, yên tĩnh đến lạ thường.
Dòng nước ấm nóng từ trên cao xối xuống, chỉ cần nhắm mắt lại, Bùi Dương lại cảm thấy như có người đứng trước mặt. Nhưng khi mở mắt ra, trước mặt chỉ có không khí.
Trong lòng cậu dâng lên một nỗi sợ hãi vô cớ, cậu không muốn ở một mình.
Bùi Dương sợ lại nhìn thấy hình bóng của bạn đời, cậu biết đó không phải là thật, người ấy không thể nào xuất hiện ở đây.
Vì vậy, cậu không kịp lau khô tóc, vội vàng rời khỏi phòng tắm, vậy mà ngoài phòng ngủ cũng không có ai.
Bùi Dương hốt hoảng xông vào phòng ngủ phụ, nhìn thấy Phó Thư Trạc vẫn đang ngẩn ngơ trước bồn rửa mặt: Anh...
Tắm xong rồi?
Phó Thư Trạc nghe thấy tiếng động lập tức hoàn hồn.
Ừm... Bùi Dương mím môi,
"Tối nay anh ngủ ở đây à?"
Phó Thư Trạc sững lại:
"Không, anh chỉ qua đây rửa mặt thôi."
Bùi Dương bỗng cảm thấy nhẹ nhõm, cậu đứng ở cửa một lúc lâu, không hiểu mình đang nghĩ gì.
Phó Thư Trạc tháo tai nghe xuống: Muốn xem anh tắm à?
Bùi Dương lơ đãng ừ một tiếng, sau đó giật mình, vội vàng quay lưng lại: Không!
Phó Thư Trạc:
"Vậy về phòng ngủ đợi anh, anh xong ngay đây."
Ừm... Bùi Dương khe khẽ trốn đi như một chú mèo.
Lau khô tóc đi. Phó Thư Trạc nói thêm,
"Nếu không muốn sấy thì đợi anh!"
Biết rồi-
Sau khi Bùi Dương đi, Phó Thư Trạc vẫn chưa lấy lại tinh thần từ đoạn văn trong Kiêu ngạo, trong lòng vừa mềm mại vừa chua xót.
Tất cả những cảm xúc khó chịu, những tình cảm chưa được bày tỏ của Bùi Dương, dường như đều được viết vào trong sách, cậu dùng chữ viết để tỉ mỉ giải thích những điều mà họ chưa nói ra trong suốt những năm qua.
Giống như một người sắp chết viết di chúc trăn trối để không phải hối tiếc.
Phó Thư Trạc nhắm mắt lại, hắt nước lạnh lên mặt. Trong gương, mắt hắn hơi đỏ, gân xanh trên trán nổi lên.
Lần đầu tiên hắn nhận ra Bùi Dương bất an một cách rõ ràng như thế.
Hắn nhớ lại cuộc sống hơn mười năm qua, từ ngày ở bên Bùi Dương, hắn đã giữ khoảng cách với tất cả mọi người, dù là nam hay nữ, đi đâu cũng sẽ nói trước với Bùi Dương, bất kỳ ngày lễ kỷ niệm nào cũng sẽ chuẩn bị những điều bất ngờ lãng mạn, rất ít khi bỏ lỡ.
Hắn không bao giờ tán tỉnh hay lăng nhăng, trong danh sách bạn bè ngoài đồng nghiệp thì chỉ có đối tác làm ăn, bạn bè cũng đều là bạn chung của hắn và Bùi Dương.
Phó Thư Trạc có thể tự tin nói rằng, hắn không có bí mật gì với Bùi Dương.
Vậy sự bất an của Bùi Dương đến từ đâu?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!