Mọi thứ xung quanh đều xa lạ.
Trên chiếc bàn cạnh phòng khách có một bức ảnh chụp chung của nguyên chủ và Phó Thư Trạc, dù khuôn mặt đó giống hệt cậu, nhưng Bùi Dương không tìm thấy bất cứ cảm giác quen thuộc nào.
Bên cạnh bức ảnh có một ngôi nhà được xây bằng Lego hai tầng, vô cùng đơn giản, có giường, sofa và một mảnh sân nhỏ.
Hai con thú bông nam ngồi trên xích đu trong sân, đung đưa theo gió.
Bên hông ngôi nhà treo một tấm bảng gỗ có khắc dòng chữ
- Tặng cho ngôi nhà của anh Phó Thư Trạc.
Trong lòng tràn ngập chua xót khó tả, Bùi Dương sững sờ một lúc mới do dự cầm chén đũa lên.
Thời tiết hôm nay rất đẹp, nắng vừa đủ, Bùi Dương lại bị thu hút bởi những bông hoa hướng dương trong bình.
Hoa rất tươi, xung quanh xen kẽ vài bông hoa cát cánh xanh.
"Những thứ này cũng không nhớ sao?"
Không biết Phó Thư Trạc đã xuất hiện sau lưng cậu từ lúc nào, nhẹ nhàng đặt tay lên vai cậu, nhìn những bông hoa và mô hình ngôi nhà.
Bùi Dương không thoải mái tránh vai:
"Không có ấn tượng..."
Tay Phó Thư Trạc khựng giữa không trung:
"Hôm qua là sinh nhật anh."
Bùi Dương sửng sốt, cậu nhìn ngôi nhà và hoa, lập tức hiểu ra
- Đây là quà sinh nhật mà nguyên chủ tặng cho Phó Thư Trạc.
"Lego là em đặt trước hai tháng, ngày nào cũng nhân lúc anh làm việc mà lén lút lắp ráp." Phó Thư Trạc rót cho Bùi Dương một ly nước,
"Hoa là mua hôm qua, nhưng trên đường về đã xảy ra tai nạn xe."
Thật ra không thể nói là tai nạn xe.
Kể từ khi được chẩn đoán mắc bệnh Alzheimer, Phó Thư Trạc rất ít khi để Bùi Dương ra ngoài một mình.
Hôm qua hắn không để ý, Bùi Dương cảm thấy lâu rồi không tặng hoa cho hắn, bèn chạy ra ngoài, kết quả trên đường về đã va vào xe người khác.
Nhưng hôm qua đã kiểm tra, Bùi Dương không bị thương, không bị va đập gì... Sao ngủ một giấc dậy lại thành ra thế này?
Ngoài việc bệnh tình trở nặng, Phó Thư Trạc không tìm được lời giải thích thứ hai.
Mặc dù tâm trạng nặng nề, nhưng vẻ mặt hắn vẫn bình thản như nước:
"Anh đi thay quần áo."
Bùi Dương không dám quay đầu lại, vô thức cắn đũa.
Hình như họ rất yêu nhau.
Bản thân mình chiếm lấy thân xác của nguyên chủ, thay thế linh hồn của cậu ấy... Thật không công bằng với hai người họ.
Nhưng nếu nói ra, Phó Thư Trạc sẽ phát điên mất.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!