Chương 15: Tiểu thuyết

Rời khỏi tầm mắt của Phó Thư Trạc, Bùi Dương vui như một con mèo hoang thoát khỏi dây cương.

Đầu tiên, cậu đặt lịch khám bệnh ở nhà, sau đó thong thả đi đến bệnh viện vì chưa đến lượt.

Ra khỏi khu chung cư là phố Đông, cũng là con phố thương mại phục vụ ba khu chung cư xung quanh, ăn uống vui chơi gì cũng có.

Bên trái bán gà rán, bên phải bán kem, phía trước bánh bao chiên, bánh bao thịt khiến Bùi Dương chảy nước miếng không dưới mười lần.

Xem ra trước đây Phó Thư Trạc quản quá nghiêm, làm cho cơ thể này vừa nhìn thấy món ngon đã không kiềm chế nổi mình.

-Dù sao Bùi Dương cũng kiên quyết không thừa nhận mình thèm ăn.

Nhưng cậu còn phải kiểm tra sức khỏe, không thể ăn uống lung tung. Đợi cậu kiểm tra xong, vừa lúc Phó Thư Trạc không có ở nhà, chẳng phải trưa nay muốn ăn gì thì ăn sao?

Bệnh viện luôn luôn bận rộn, người đến người đi không ai nở nụ cười, bác sĩ y tá nghiêm nghị, người nhà bệnh nhân lo lắng.

Bùi Dương đột nhiên cảm thấy hơi cô đơn, chỉ hơi hơi thôi. Cậu luôn cảm thấy không nên như vậy, không nên chỉ có một mình cậu đến đây.

Nếu bạn đời ở đây thì...

Bùi Dương đứng ngây người giữa sảnh bệnh viện ồn ào, cậu vẫn không tài nào nghĩ ra nguyên chủ mắc bệnh gì mà lại kiên quyết muốn ly hôn với Phó Thư Trạc.

Họ vừa có tiền vừa có quan hệ, có một số khối u có thể chữa khỏi hoàn toàn chứ không phải không. Nếu là ung thư, dù sao cũng sắp chết, vậy thì cũng nên dành thời gian cuối cùng bên nhau, như vậy mới không còn gì hối tiếc.

Bùi Dương có chút do dự, sau một hồi lâu cuối cùng vẫn đi lấy số, làm theo quy trình để tiến hành một loạt xét nghiệm.

Từ xét nghiệm máu cơ bản, điện tâm đồ, đến chụp CT, cậu kiểm tra tất cả không sót một mục nào.

Bác sĩ trước phòng khám nhìn báo cáo, rồi lại nhìn Bùi Dương, xác nhận lại một lần nữa:

"Năm nay bao nhiêu tuổi?"

Bùi Dương: Hình như 34 ạ.

Hình như? Bác sĩ buồn cười lắc đầu,

"Hiện giờ cậu 33 tuổi 10 tháng - Thật sự không cần quá lo lắng về sức khỏe."

Bùi Dương ngẩn người:

"Là sao ạ?... Cơ thể cháu không có vấn đề gì sao ạ?"

"Không có vấn đề gì lớn, tất cả đều bình thường." Bác sĩ lại xem lại một lần,

"Cơ bản chỉ có một vài chỗ không khỏe, bình thường chú ý đến sinh hoạt điều độ, ít hút thuốc."

Vâng...

Kết quả này khiến Bùi Dương rất bất ngờ, nhưng nếu không bị bệnh, sao nguyên chủ lại có phản ứng như vậy? Chắc chắn không phải là chẩn đoán nhầm. Nguyên chủ có thể đưa ra quyết định ly hôn, chứng tỏ cậu ấy biết chắc mình bị bệnh, rất có thể còn kiểm tra ở nhiều bệnh viện.

Bác sĩ lật đến mục cuối cùng, đột nhiên nói:

"Nhưng mà điện não đồ của cậu..."

Tim Bùi Dương đập thình thịch.

Bác sĩ đẩy kính:

"Điện não đồ ở trạng thái sóng chậm, cậu có thể đăng ký khám chuyên gia thần kinh xem sao."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!