A Việt giận rồi.
Vừa rồi hai đứa tôi ăn tối xong đi dạo công viên gần nhà, đột nhiên có một cô gái đứng trước mặt xin WeChat của tôi, có mấy người bạn đi cùng cô ấy cũng khá đông.
Tôi hơi lúng túng nhìn A Việt một cái để cô gái khỏi mất mặt, sau đó tôi vẫn lấy điện thoại ra định cho cô ấy quét mã, rồi sẽ giải thích với cô ấy trên WeChat sau.
A Việt thấy tôi lấy điện thoại ra, tôi tưởng em ấy hiểu ý tôi, ai ngờ em ấy dứt khoát bỏ tôi lại đi mất.
Lúc này, cô gái kia chắc cũng quét được mã QR của tôi rồi, nên tôi vội vàng chen qua đám người đuổi theo A Việt.
A Việt, em giận à?
Tôi cẩn thận dò hỏi.
A Việt không nói gì, vẫn bước thẳng về phía trước.
"Xin lỗi mà, em đừng giận nữa, anh không thêm bạn cô ấy đâu." Tôi muốn nắm tay A Việt, nhưng em ấy lại tránh tôi.
Em ấy rẽ vào một tiệm tráng miệng, chỉ gọi một cây kem ốc quế. Tôi tranh trả tiền, sau đó em ấy vừa li3m kem vừa ngồi xuống ghế dài đối diện tiệm tráng miệng.
Tôi rón rén muốn ngồi cạnh A Việt, ai ngờ em ấy đỡ mông tôi:
"Xin lỗi, ở đây có người rồi."
"A Việt, đừng thế mà em."
"Có người thật mà, tôi đang đợi bạn trai tôi."
Tôi bật cười: Thì là anh nè.
"Anh nhầm rồi, hình như anh đâu có bạn trai."
"Vậy... vậy kem ốc quế của em vẫn là anh mua."
"Là điện thoại bạn trai em mua."
...
Tôi buồn bực ngồi xuống ghế bên cạnh nhìn chằm chằm A Việt, không biết lần này em ấy giận bao lâu đây.
Không bao lâu sau, có một người đàn ông đến bắt chuyện với A Việt:
"Chào em, anh thấy em ăn kem dễ thương quá, anh có thể xin em một cây..."
Không được!
Tôi nghe ra người đàn ông này có ý đồ xấu.
Tôi lập tức đứng dậy chắn giữa hai người:
"Em ấy có bạn trai rồi."
Người đàn ông lập tức hoảng hốt: Xin... xin lỗi. Rồi quay đầu bỏ đi.
"Anh đừng đi mà, tôi không có bạn trai đâu." A Việt lại giơ điện thoại mở mã QR WeChat ra hét về phía người đàn ông kia.
Nhưng người đàn ông kia đương nhiên không dám quay lại rồi.
Tôi giữ tay A Việt lại:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!