Chương 16: Bác sĩ play 👉👌

"Bác sĩ Lý, ngoan nào, c ởi quần áo ra đi." Bác sĩ Trần dồn bác sĩ Lý vào tủ thay đồ, hai tay nắm lấy quần áo bác sĩ Lý, định làm chuyện đ. ồi bại với cậu. 

"Bác sĩ Trần, anh tự lo cho mình đi."

Bác sĩ Lý lạnh mặt cảnh cáo. 

Bác sĩ Trần lại cười rạng rỡ hơn, tay trái chầm chậm trượt xuống, hướng về nơi tư m@t của bác sĩ Lý:

"Tất nhiên rồi, tôi sẽ... tự... lo... cho mình." 

Tay hắn vừa chạm vào đũng qu@n bác sĩ Lý, thì đã bị bác sĩ Lý đẩy mạnh khiến hắn loạng choạng, sau đó cậu sải bước về phía cửa. 

Bác sĩ Trần đứng vững lại, không hề tức giận mà còn nở một nụ cười đầy đe dọa, cất giọng lớn: Bác sĩ Lý! 

Đợi bác sĩ Lý dừng bước, hắn mới chậm rãi nói tiếp:

"Nếu buổi xét duyệt thăng chức ngày mai không quan trọng với em, thì cứ mở cửa đi ra đi." 

Bác sĩ Lý đã nắm chặt tay nắm cửa, chỉ cần xoay nhẹ một cái là có thể thoát khỏi móng vuốt của ác quỷ, nhưng cậu lại do dự.

Cậu quay đầu, ném cho bác sĩ Trần một ánh nhìn đầy oán hận, cả người khẽ run lên. 

Bác sĩ Trần vẫn giữ nguyên nụ cười giả tạo đầy đạo mạo, trông có vẻ như tối nay hắn quyết tâm không để bác sĩ Lý thoát khỏi mình.

Hắn bước thẳng về phía cậu, chỉ cần ba bốn bước chân nữa là có thể mặt đối mặt với cậu rồi. 

Hắn đưa tay nắm lấy bàn tay bác sĩ Lý đang đặt trên tay nắm cửa, chậm rãi kéo vào trong:

"Đừng căng thẳng thế mà, bác sĩ Lý. Tôi sẽ khiến em thấy sướng mà." 

Bác sĩ Lý hoảng hốt tựa chặt vào cánh cửa, còn bác sĩ Trần thì nhân cơ hội áp sát cậu. Hắn đưa tay phải lên nhẹ nhàng đặt lên gáy cậu, rồi cúi đầu hôn lên cằm bác sĩ Lý, sau đó nhanh chóng kéo lê nụ hôn ấy lên trên.

Chẳng mấy chốc, đôi môi mỏng của bác sĩ Lý đã bị hắn ngậm trọn, ra sức mà m út mát. 

Sau một thoáng cứng đờ, bác sĩ Lý cũng bắt đầu cố gắng đáp lại người đàn ông trước mặt. Bốn cánh môi giao triền, tiếng nước bọt nhóp nhép vang lên không ngớt. 

Bác sĩ Trần nở một nụ cười hài lòng, nghiêng đầu ghé vào tai bác sĩ Lý, hơi thở phả nhẹ đầy khiêu khích:

"Tôi thích em thế này, d. âm đ. ãng." Sau đó, hai bàn tay hắn không chịu yên phận trượt xuống, rồi đặt lên cặp m ông tròn trịa của bác sĩ Lý,

"Nhưng tôi thích nhất vẫn là bờ m ông cong vút này! Em mặc áo blouse trắng làm gì? Hửm? Thật lãng phí! Cái mông đẹp tuyệt trần này của em phải được bọc trong quần tây bó sát, để người ta chiêm ngưỡng, để người ta sờ mới đúng chứ!"

Vừa dứt lời, hắn đã mạnh tay bóp một cái thật lực. 

Ưm a! Bác sĩ Lý khẽ r3n rỉ,

"Muốn làm thì làm nhanh lên, đừng có sỉ nhục tôi!" 

"Vội gì chứ? Cảnh đẹp ý vui thế này, tất nhiên là phải từ từ thưởng thức rồi. Tôi muốn nhấm nháp em từng chút một." 

Bác sĩ Trần lại tiến sát hơn, hắn dạt vạt áo blouse trắng của bác sĩ Lý sang hai bên, rồi bắt đầu tháo thắt lưng của cậu. Tiếp đó là từng chiếc cúc, đến kéo khóa qu@n.

Cuối cùng, hắn dùng chút lực giật mạnh xuống, để lộ toàn bộ cơ thể tr@n trụi d. âm mỹ của bác sĩ Lý trước mắt. 

D. ương vật của cậu bị bác sĩ Trần nắm chặt, ngón tay cái thô ráp của hắn lướt nhẹ qua khe đỉnh, kéo theo lớp dịch trong suốt chảy dọc thân ch. ym. 

Bác sĩ Lý không chịu nổi, cơ thể khẽ vặn vẹo muốn né tránh. 

Bác sĩ Trần vuốt v3 mỗi lúc một nhanh, còn bác sĩ Lý thì càng lúc càng r3n rỉ mê loạn, những tiếng rên d. âm đ. ãng vang vọng khắp phòng khám. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!