Coffee nghiêng đầu: Meo!
Mèo không biết nói, Ngu Thư Niên giúp nó gõ chữ trả lời Chào buổi tối.
Bách Dịch Nhiên trích dẫn lại bong bóng tin nhắn mà Ngu Thư Niên vừa gửi, trả lời: [Vừa về đến ký túc xá, lúc nãy tôi không xem điện thoại.]
Ngu Thư Niên: [Về đến nơi là tốt rồi, tôi còn tưởng cậu ngủ rồi.]
Bách Dịch Nhiên chụp một tờ giấy kẻ ngang gửi qua: [Ngủ sao được, đang thức đêm viết bản kiểm điểm, lần này thầy Dư tức giận lắm, tôi cảm giác thầy ấy sẽ đếm từng chữ một khi nhận được bản kiểm điểm, theo tiêu chuẩn dấu câu không tính là chữ, để kiểm tra bản kiểm điểm của tôi.]
Bình thường khi viết bản kiểm điểm cũng không nghiêm khắc như vậy, có lẽ là vì lần này hắn không chịu khai ra đồng bọn.
Ngu Thư Niên: [Không phải đến thứ Hai mới đọc trước cờ sao, hôm nay mới thứ Tư mà.]
Bách Dịch Nhiên: [Nhớ ra thì viết một chút, để đến lúc cuối tôi sợ không còn tâm trạng viết nữa. Hơn nữa, cuối tuần này tôi có việc, chắc là không có thời gian viết cái này.
Thầy Dư vốn dĩ đã tức giận rồi, bản kiểm điểm mà không nộp đúng hạn, chắc chắn thầy ấy sẽ nhảy dựng lên mất.]
Bách Dịch Nhiên: [Không sao đâu, tôi lên mạng tìm, xáo trộn đoạn văn một chút rồi chép là xong. Sao cậu còn chưa ngủ?]
Ngu Thư Niên: [Chuẩn bị ngủ rồi.
Để tôi viết bản kiểm điểm cho, cậu cũng nghỉ ngơi sớm đi.]
Cậu mở máy tính vốn dĩ là để chờ tin nhắn của Bách Dịch Nhiên, soạn thảo văn bản chỉ là để giết thời gian.
Bách Dịch Nhiên: [Thật sự không cần đâu, viết bản kiểm điểm là chuyên môn của tôi rồi, tôi ngủ đây.]
Phía sau là sticker Chúc ngủ ngon.
Sau khi chúc ngủ ngon, Ngu Thư Niên tắt máy tính.
Còn chuyện bản kiểm điểm...
Ngu Thư Niên cầm điện thoại lên mạng tìm kiếm trước khi đi ngủ.
Cậu đã viết rất nhiều bài phát biểu nhận giải thưởng, nhưng bản kiểm điểm thì chưa từng viết bao giờ.
Sau khi đọc hết những kết quả tìm kiếm ở top đầu, cậu mơ hồ cảm thấy đã hiểu ra.
- --
Việc nghiên cứu về bản kiểm điểm kéo dài đến tận nửa đêm.
Cậu quyết định thực hành vào giờ giải lao.
Tan học, Ngu Thư Niên bỏ qua cuốn sách bài tập thường làm, lấy một tờ giấy kẻ ngang ra, cẩn thận đặt bút xuống.
"Học sinh giỏi! Cậu đang viết gì thế?" Tề Giai Đồng thò đầu nhìn, mấy chữ đầu tiên đã khiến cô nàng hoang mang:
"Bản kiểm điểm? Cậu phải viết bản kiểm điểm à?"
Học sinh 5 tốt
"đức, trí, thể, mỹ, lao" toàn diện, tại sao lại phải dùng đến thứ như bản kiểm điểm?
Viết chơi thôi. Ngu Thư Niên viết từng nét chữ một cách khó nhọc, cảm giác viết cái này còn khó hơn cả giải đề Olympic Toán.
Tề Giai Đồng gãi đầu, thầm nghĩ chẳng lẽ đây là phương pháp mới để học sinh giỏi nâng cao thành tích? Không thể hiểu nổi, nhưng lại muốn học theo.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!