Chương 7: (Vô Đề)

Đánh giá: 7.28 / 11 lượt

Chẳng bao lâu sau, Trầm Thanh Thanh  đến.

Cô Tiểu thư  Trầm gia vào lớp với vẻ kiêu ngạo đặc trưng, sau lưng cô ta là hai người giúp việc đi theo một cách rất khoa trương.

Phong thái Tiểu thư  được thể hiện một cách rõ ràng.

Hai người giúp việc tay cầm theo hai túi lớn đầy trà sữa và đồ ăn vặt.

Kiếp trước, Bạch Tử đến muộn, vì không có ai dẫn đi làm thủ tục, cô đi nhầm đường, vì thế khi vào lớp, cô thấy mọi người đều đối xử tốt với Trầm Thanh Thanh , gọi cô ta là công chúa nhỏ, cô còn tưởng là do Trầm Thanh Thanh  có quan hệ tốt với mọi người.

Giờ đây, Bạch Tử mới nhận ra, đâu phải Trầm Thanh Thanh  có quan hệ tốt.

Cô ta chỉ là biết chi tiền mà thôi.

Mới đến lớp đã mang quà cho mọi người, mua trà sữa, mua đồ ăn vặt, ai mà không thích chứ.

Bạch Tử ngồi ở hàng ghế cuối, cúi đầu chơi điện thoại, không muốn gây chú ý.

Trầm Thanh Thanh  nhờ người giúp việc phát đồ ăn và trà sữa, vẻ mặt dịu dàng, nói:

"Mọi người, mình là Trầm Thanh Thanh , sau này chúng ta đều cùng lớp, mong mọi người giúp đỡ nhé! Nếu mình có gì sai sót, mọi người nhớ bỏ qua cho mình nha."

"Bạn học Trầm, cậu thật dễ thương quá đi! Trời ơi."

"Đúng vậy đúng vậy, trà sữa ngon quá, ngọt lắm!"

"Cậu ấy thật giàu có, chắc những món đồ ăn vặt này đều là hàng nhập khẩu, bánh quy này chắc chắn không phải loại bình thường, giòn rụm tuyệt vời, mình chưa bao giờ ăn bánh quy ngon như vậy, Cậu ấy là Tiểu thư nhà giàu đúng không!"

Hưởng thụ lời khen của mọi người, Trầm Thanh Thanh  không kìm được, che miệng cười thầm.

"Ôi, các cậ nói quá rồi, những món này đều là đồ ăn vặt hàng ngày của mình thôi, chia cho mọi người một chút, nếu các cậu thích, sau này mình sẽ mang đi nhiều hơn để mọi người cùng ăn, dù sao thì mỗi lần mình mua đều ăn không hết, toàn phải bỏ đi!"

"Bạn học Trầm, sao cậu lại gầy thế nhỉ? Giống như mình, có bao nhiêu mình đều ăn hết ấy…"

"Đúng rồi, đúng rồi, bạn học Trầm, chiếc váy cậu mặc đẹp quá, chắc là mẫu mới của LV phải không? Thật ngưỡng mộ mà…"

Mọi người liên tục nịnh nọt Trầm Thanh Thanh .

Lúc này, một trong những người giúp việc nhận ra Bạch Tử đang ngồi ở hàng ghế cuối, liền lên tiếng:

"Bạn học ngồi ở hàng ghế cuối, lên lấy trà sữa và đồ ăn vặt đi!"

Giọng nói của người giúp việc đã khiến mọi ánh mắt trong lớp đều đổ dồn về phía Bạch Tử.

Bạch Tử từ từ ngẩng đầu, ánh mắt lạnh lùng nhìn một lượt mọi người, nhẹ nhàng nói: Không cần.

……

!!!

Trầm Thanh Thanh  nhìn thấy Bạch Tử ở hàng ghế cuối, kinh ngạc trong giây lát.

Cái con khốn này sao lại đến sớm như vậy!

Làm sao cô lại đến trước cô ta được nhỉ? Không thể nào!

Nhưng Trầm Thanh Thanh  rất nhanh đã lấy lại bình tĩnh, đi đến chỗ Bạch Tử, ân cần khoác tay cô, nói:

"Chị ơi, sao chị lại đến sớm hơn em vậy, biết vậy em đi cùng chị từ nhà, ba mẹ hôm nay còn nhắc đến chị nữa, từ khi chị đi rồi không trở lại, họ đều rất lo lắng cho chị đấy!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!