Chương 32: (Vô Đề)

Đánh giá: 7.28 / 11 lượt

"Lẽ ra không nên mời cậu ấy đến!"

Ba người đó biến thành những người bảo vệ công lý, bảo vệ Trầm Thanh Thanh .

Bạch Tử nghe xong những lời này chỉ cảm thấy thật buồn cười.

"Tôi đã từng thấy người bó chân, nhưng chưa thấy ai bó não như các cô. Tôi nói muốn đi cùng các cô từ khi nào vậy?"

Vừa dứt lời, ba người bên cạnh liền không chờ được mà chế giễu:

"Cậu không đi cùng Thanh Thanh, vậy đến Khúc Gia Viên làm gì?"

"Ôi, cậu thật sự nghĩ mình là chủ của Khúc Gia Viên sao? Cứ mơ đi!"

"Đúng vậy, mình đã tra qua trên mạng, tòa nhà này có tỷ lệ lấp đầy lên đến 99%! Căn mà Thanh Thanh thuê là căn duy nhất còn trống, chỉ còn lại căn tầng trên cao nhất có sân vườn trên nóc."

"Ôi trời, chẳng lẽ cậu muốn nói mình là chủ của căn sân vườn trên nóc sao? Cười c.h.ế. t mất thôi, nếu muốn nói dối ít nhất cậu cũng nên tìm hiểu kỹ trước chứ!"

Căn hộ ở Khúc Gia Viên  càng lên cao thì giá càng đắt, tầng trên cùng có giá gấp nhiều lần so với các tầng khác.

Trầm Thanh Thanh  trước đây muốn thuê tầng trên cùng, giá thuê mỗi tháng gần sáu con số, nhưng muốn thuê cũng không thể.

Nếu Trầm Thanh Thanh  còn không thuê được, làm sao Bạch Tử có thể thuê được chứ?

Chắc chắn là không thể!

Biết chắc chắn rằng Bạch Tử đang giả vờ, Trầm Thanh Thanh  cười nhạt, nói:

"Chị à, đừng có cố gắng nữa. Không sao đâu, em không trách chị, chỉ cần chị bỏ con ch. ó này đi, chị vẫn có thể vào căn hộ của em, nếu chị muốn, cũng có thể đến ở cùng em!"

Trong mắt ba người kia, chỉ cần bỏ con ch. ó xấu xí trong túi xách đi là có thể vào căn hộ cao cấp Khúc Gia Viên , câu hỏi này còn phải suy nghĩ sao?

Một con ch. ó xấu xí làm sao có thể so với một căn hộ cao cấp ở Khúc Gia Viên ?

Ai cũng biết phải lựa chọn như thế nào rồi!

Nhưng không ngờ, Bạch Tử lại cười khẩy.

"Hừ, đừng nói căn hộ này nữa, cho dù cô dùng toàn bộ Khúc Gia Viên để đổi, tôi cũng không bỏ Nhục Nhục , đổi nó, cô có mười cái mạng cũng không đủ đâu."

"Nếu mắt các cô không dùng được thì tốt nhất hãy đi kiểm tra lại, Nhục Nhục không phải con ch. ó xấu xí đâu, nó là con sói con của giống núi Alaska đó."

Sói núi Alaska?

Những từ này quay vòng trong đầu bọn họ, và tất cả đều ngây người.

Không phải con ch. ó xấu xí, mà là sói con???

Ai đang nói dối vậy?!

Trầm Thanh Thanh  nhìn Bạch Tử, mỉm cười:

"Chị à, nó chỉ là con ch. ó xấu xí thôi, đừng lừa tụi em nữa. Thang máy đến rồi, mau bỏ nó đi đi!"

Bạch Tử nghĩ cô ta không hiểu lời người khác nói, đầu óc có vấn đề.

Cô lười không muốn nói thêm một câu.

Ngay lúc này, cửa thang máy mở ra, một người phụ nữ trung niên mặc đồng phục đen bước ra.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!