5.
Tên bố dượng cặn bã /ch//ế/t rồi.
Tôi chỉ thiếu nước đốt pháo ăn mừng thôi.
Ông ta đi uống rượu say xỉn, tự mình không về được, /ch//ế/t rét trên con phố tối tăm.
"Mẹ không trách con tối qua không đi tìm ông ta chứ?"
Bà im lặng, không nói gì, nhưng tôi đọc được sự thanh thản trong mắt bà.
"Thôi nào, bà Tần. Con rõ hơn ai hết là mẹ ghét ông ta, không cần phải che giấu nữa."
"Ngày nào con cũng nghĩ cách /g/i/ế/t ông ta một cách âm thầm."
"Thực ra con từng nghĩ đến việc /ch//ế/t cùng ông ta, con không sợ /ch//ế/t."
"Những suy nghĩ này của con mẹ cũng biết rõ đúng không?"
Bà gật đầu.
"Con vẫn luôn không hiểu rõ một chuyện, con không phải con ruột của mẹ, tại sao mẹ lại đối xử tốt với con như vậy?"
Bất chấp vết thương của mình mà liều mạng bảo vệ tôi.
Ngốc nghếch.
"Không... không, con là con của mẹ."
"Con là con gái của mẹ."
"Con vẫn luôn là con gái của mẹ."
6.
Tiểu Bạch của Khôi Mao
Ác giả ác báo.
Nhưng người sống không ác, lại phải gánh chịu hậu quả do kẻ ác gây ra.
Nợ nần của ông ta chất chồng như núi.
Mẹ tôi luôn khuyên tôi đi, đuổi tôi đi, thậm chí có lúc còn khóc lóc không cho tôi vào nhà.
Vì có một phần nợ chung của vợ chồng chỉ cần bà trả là được, chỉ cần tôi không thừa kế những thứ khác, tôi sẽ không phải đối mặt với những điều này.
Tối hôm đó tôi nói chuyện với bà qua cánh cửa.
"Con đi đi, đừng quay lại nữa, mẹ cho con tiền... Nếu bọn họ tìm đến thì con phải làm sao, con còn..."
Tôi nhẹ nhàng ngắt lời bà.
Mẹ.
"Cả đời này, con chưa từng quan tâm đến điều kiện vật chất. Gia đình ruột thịt của con không có tiền, trại trẻ mồ côi không có tiền, từ nhỏ đến lớn con chưa từng có tiền."
"Nhưng mẹ, mẹ có biết, so với tiền thì con càng muốn có thứ gì hơn không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!