Chương 47: (Vô Đề)

"Nhanh lên, ngứa.... Em ra."

Chất lỏng phun tràn vào lòng bàn tay Trần Kính, anh không lãng phí chút nào, dùng nó làm ẩm dương v*t của mình.

Nghê Thanh Gia nước mắt giàn giụa, thở hổn hển rên rỉ:

"Không đủ, em muốn g. ậy th/ịt lớn. Anh A Kính."

Nghê Thanh Gia của ngày hôm nay thật ngọt ngào và ngoan ngoãn, Trần Kính đã bùng cháy ham muốn từ lâu, anh lấy bao cao su từ trong túi ra và đeo vào.

Đỡ lấy bộ phận sinh dục áp sát vào cửa động ướt át, tay anh chợt run lên. Nghê Thanh Gia nũng nịu quyến rũ:

"A Kính, anh còn chờ gì nữa."

Trần Kính chịu đựng đến cực điểm, vừa định tiến lên, Nghê Thanh Gia liền giở trò quỷ khép hai chân lại.

Vật cứng bị chặn ngoài cửa.

"Gia Gia ngoan, nghe lời nào." Hai mắt anh đỏ bừng, lời lẽ ấm ức dỗ dành cô:

"Mở chân ra, như vậy anh vào không được."

Nghê Thanh Gia lại mở rộng hai chân,

"Đùa anh thôi, vào đi, em chuẩn bị xong rồi."

Trần Kính cứng đến mức nổ tung, anh dùng sức đẩy lỗ hoa sang hai bên, thịt hồng hào tuôn ra, sặc sỡ lộng lẫy, tràn đầy nước mật dụ người.

Trần Kính nhắm ngay vị trí, nghiến răng đẩy vào. Á.

Thân thể bị dị vật to lớn xâm nhập, Nghê Thanh Gia kêu thảm một tiếng, anh thật sự đã tiến vào......

Chỉ mới vào được q. uy đ/ầu, Trần Kính đã mắc kẹt. Bên trong chật hẹp mềm mại, vách thịt tứ phía hút lấy anh, khiến anh cử động một tất cũng khó khăn.

Cô quá chật.

Thấy sắc mặt Nghê Thanh Gia không tốt lắm, Trần Kính hỏi: Rất đau sao?

A Kính... Huhu.... Nước mắt Nghê Thanh Gia rơi xuống ào ào, thật ra cũng không phải đau đến mức không chịu được, nhưng vừa nghe Trần Kính hỏi, cô lập tức bật khóc.

Quả nhiên, Trần Kính đau lòng hôn lên giọt lệ nơi khóe mắt cô,

"Em đừng khóc, nếu đau quá thì không làm nữa."

Nói xong, anh toan rời đi, Nghê Thanh Gia vội vàng gọi lại:

"Nếu dám rời đi, anh chết chắc!"

Trần Kính ở trong tình thế tiến thoái lưỡng nan. hoalantichmich

"Ai nói không làm, A Kính đừng đi..." Nghê Thanh Gia nhất thời hoàn hồn lại,

"Không đau lắm, nhưng mà, anh chờ một chút rồi động..."

Được.

Trần Kính cúi người hôn cô, dùng ngón tay xoa nắn â. m v. ật giúp cô thư giãn.

"Anh vào từ từ thôi..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!