Chương 43: Sự trói buộc mềm mại

Giây trước còn tức giận, giây sau Trần Kính đã cảm thấy xấu hổ vì bản năng ham muốn của mình.

Đặc biệt là nhìn thấy khe ngực trắng sữa, đối diện với ánh sáng gợn sóng ngoài cửa sổ, thân dưới của anh đã tự động ngẩn đầu, nảy lên chào đón khe ngực đó.

Đầu nhũ sáng bóng, giống như quả anh đào phủ một lớp siro đẹp mắt.

Trần Kính biết đó là dấu vết của việc anh ngậm nó, cơ thể anh lại nóng lên. Nghê Thanh Gia dỗ anh:

"A Kính, anh có muốn thử không?"

Trần Kính rất không có tiền đồ, Muốn...

Thôi kệ, dù sao anh cũng chưa bao giờ chống lại được cô.

"Vậy hôn em một cái đi."

Trần Kính bắt gáy cô kéo lại gần, lớp trang điểm trên môi cô đã sớm bị anh ăn sạch. Trần Kính không thèm để ý hôn một đường dọc theo chiếc cổ trắng nõn, luồn tay vào trong áo nhéo nhéo bờ vai gầy.

Một nửa quần áo bị tuột ra, Trần Kính tiếp tục sờ soạng, môi rơi vào giữa bầu ngực.

Anh ngẩng đầu lặng lẽ nhìn cô. Đó là sự chờ đợi hltm.

Đến tận bây giờ, đôi mắt anh vẫn trong veo.

Nghê Thanh Gia nhìn đến mê đắm vẻ thuần khiết đó, trên môi tràn ra ý cười, cô xoa đầu anh:

"Em sẽ cho Tiểu A Kính ăn ngay."

Nghê Thanh Gia ngồi xổm xuống, cầm hai bầu ngực ấn vào giữa, bộ ngực đầy đặn vắt ra một rãnh dài.

Cô khẽ dỗ dành: A Kính, vào đi.

G. ậy th/ịt đã gấp gáp phun ra chất lỏng, ánh mắt Trần Kính chứa chan vẻ áy náy, như thể những gì anh sắp làm là một điều rất xấu.

Anh thầm nói xin lỗi trong lòng, sau đó cầm bộ phận sinh dục của mình đẩy vào bộ ngực mềm mại.

Đầu dương v*t nhô ra khỏi hai bầu sữa, khúc thịt hồng nhạt hợp với làn da trắng nõn, hương diễm động lòng người.

Cảm giác này vô cùng kỳ diệu, giống như lao đầu vào nước suối ấm, hoặc một đống bông gòn, không có cảm giác kích thích cực mạnh, mà là loại mềm mại dịu dàng, nhẹ nhàng nuốt lấy anh, anh thoải mái giãn lông mày.

Nghê Thanh Gia ôm ngực mình cọ xát vào thân cột, hơi thở của Trần Kính đột nhiên trở nên dồn dập.

Nghê Thanh Gia nói: Anh tự động đi. Trần Kính thấp giọng đáp: Ừ.

Anh từ từ rút ra, chất lỏng trên đầu dương v*t thấm ướt khe hở giữa hai bầu ngực cô, dưới ánh trăng trông như một dải sữa. Chất nhờn làm da thịt cô mịn màng hơn, g. ậy th/ịt dễ dàng đút vào.

Trần Kính đẩy vào một chút, bởi vì sự xâm nhập của dương v*t, ngực cô bị bung ra một chút, Nghê Thanh Gia ra sức kẹp chặt lại, không thể phân biệt được ai đang chèn ép ai.

Bóng mờ hỗn tạp, hơi thở đan xen.

Trần Kính cúi đầu ưỡn thân dưới, nhìn bộ phận sinh dục của mình ra vào giữa hai luồng đầy đặn của cô, không cần cử động nhiều tinh thần cũng đủ thỏa mãn.

Nhưng vào lúc này, Nghê Thanh Gia chợt thả lỏng, sự trói buộc mềm mại biến mất.

Gia Gia...

Trần Kính ấm ức nhìn cô. Nghê Thanh Gia nói: Hơi rát.

Một lần nữa ôm chặt lấy bộ ngực:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!