Chương 18: Hôn tớ

Trần Kính nhẹ nhàng nói:

"Để tớ ôm cậu một chút." Được rồi.

Nghê Thanh Gia lười biếng dựa vào ngực Trần Kính, khoe khoang nói:

"Yêu tớ rất tốt, Trần Kính, cậu chắc chắn sẽ không thiệt."

"Tớ biết hai chúng ta không giống nhau, nếu cậu sợ thầy cô phát hiện, chúng ta có thể bí mật hẹn hò."

"Nhưng có một chuyện tớ muốn thỏa thuận trước với cậu, tớ không thể ở bên một người quá lâu, nếu có một ngày tớ nói chia tay, cậu nhất định phải đồng ý."

"Tương tự, nếu cậu đề cập chia tay trước, tớ sẽ không quấy rầy cậu nữa." Trần Kính yên lặng nghe xong.

Những gì cô nói không sai biệt lắm với những gì anh nghĩ. Nhưng cũng có phần tốt hơn.

Ít nhất khi cô nói những lời này, cô rất nghiêm túc. Trần Kính nói: Tớ biết rồi.

"Vậy bây giờ, bạn trai của tớ, tớ có thể bật đèn được chưa?" Không được.

Nghê Thanh Gia cười:

"Vậy cậu muốn lau rửa một chút không, quần ướt hết rồi này."

Kỳ thật Nghê Thanh Gia cũng không khá hơn là bao, nước đã tràn ra quần lót, thấm ướt nơi e ấp của cô. Nhưng Nghê Thanh Gia không quá để ý, cô rất hưởng thụ việc mình vì Trần Kính mà tiết ra nhiều chất lỏng, loại nhiệt độ ẩm ướt này khiến cô càng thích Trần Kính hơn.

Trần Kính nhận lấy một gói khăn giấy từ Nghê Thanh Gia, xấu hổ đỏ mặt, ấp úng nói:

"Tớ đi nhà vệ sinh..."

Ừm.

Cậu đợi tớ.

Được. Nghê Thanh Gia đuổi bạn trai mới bám người của mình đi,

"Đi đi, tớ ở phòng học chờ cậu."

Thấy anh không nhúc nhích, cô lại hỏi:

"Hay là cậu muốn tớ đi cùng?" Không có.

Trần Kính rời đi.

Nghê Thanh Gia sờ lên khuôn mặt nóng bừng của mình, ngồi vào chỗ của Trần Kính đợi anh, trong lòng nghĩ về Trần Kính.

Hoalantichmich

Cô cho tới nay rất hài lòng với người bạn trai mới này, ít nhất là như mấy câu cô nói trước đó với Tiết Miểu Miểu, sạch sẽ tươi mát, cao gầy, tất cả anh đều đáp ứng được, thậm chí còn vượt quá tiêu chuẩn.

Hơn nữa tính tình của Trần Kính rất tốt, bị cô chọc ghẹo như vậy cũng không nói một lời, suốt thời gian qua anh cũng không dám chạm vào cô. Nghê Thanh Gia tưởng tượng nếu sau này hai người cãi nhau, Trần Kính sẽ á khẩu không nói nên lời, và cô sẽ nắm chắc phần thắng.

Cô suýt cười thành tiếng.

Trần Kính rất nhanh đã trở lại, hình như anh đã rửa mặt, đỉnh tóc hơi ướt, trên đó còn có vài giọt nước nhỏ xuống, dưới ánh trăng phản chiếu như pha lê vỡ vụn.

Nghê Thanh Gia nhìn đồng hồ ở cuối phòng học:

"Trần Kính, sắp đến giờ rồi, nếu không đi cổng trường sẽ đóng."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!