"Ôi, làm 1 là thế đấy, tôi hiểu tôi hiểu." Lâm Trạch rất thấm thía, anh vừa hiểu được tâm tình của Triệu Vũ Hàng, lại cũng có thể thấu được sự khốn khổ của Tiểu Bạch.
Anh cũng đã từng có một khoảng thời gian như thế, lúc tan làm mệt mỏi như muốn chết đi, đến nước cũng chẳng buồn uống, về nhà con bị bạn trai trách móc kém cỏi vô dụng.
Còn bản thân Triệu Vũ Hàng thì sao?
Chị hắn ta chi hết, mua cho hắn cả một căn nhà hai phòng ngủ, một phòng khách và một phòng ăn để làm nhà cưới. Sau khi vào ở, Triệu Vũ Hàng ở chung một gian với Tiểu P, dùng chung phòng ngủ chính cho dễ đối phó với cha mẹ hay chị gái có thể đến kiểm tra bất kỳ lúc nào.
Tiểu P là kiểu phụ nữ theo đuổi cuộc sống hưởng thụ cả về vật chất lẫn tinh thần. Cô trang trí nhà cửa đẹp đẽ lung linh, mua khăn trải bàn ca
-rô, rèm cửa, khi mở cửa sổ sát sàn ra là có thể nhìn thấy cảnh đêm của khu trung tâm thương mại tài chính.
Triệu Vũ Hàng về tới nhà, Tiểu P sẽ chuẩn bị nước nóng cho hắn, dùng liệu pháp nam châm (*) massage ngâm chân.
Rồi còn phối với cả cỏ thơm, tinh dầu, giúp hắn massage.
(*) Liệu pháp nam châm – nguyên gốc : là liệu pháp dùng từ trường sinh ra từ nam châm, xâm nhập vào cơ thể và ảnh hưởng đến hoạt động của các tế bào cá nhân, qua đó cải thiện hoạt động của hệ thần kinh và cơ quan khác nhau. (Theo China Rate Earth)
Triệu Vũ Hàng nói:
"Cậu thấy đấy, cuộc sống như vậy hoàn toàn khác biệt trời vực, đúng không?"
Lâm Trạch câm nín rồi, anh cảm thấy Tiểu Bạch sống quá xót xa khổ sở.
"Sau đó vợ cả và vợ hai bắt đầu cung đấu hở?" Lâm Trạch nói:
"Thôi xong anh rồi, từ giả thành thật, vợ giả nhất định đã thích anh rồi."
Triệu Vũ Hàng gật đầu, hắn ta cũng rất bất lực, nói:
"Tôi cũng hết cách, mẹ tôi cứ bắt tôi sinh con… Tiểu P cực kỳ ghét Tiểu Bạch. Khi ấy, bốn người chúng tôi, cả Tiểu Bạch và Tiểu T nữa, tính bàn chuyện kết hôn lợi ích nên ra ngoài ăn chung, ai cũng rất khách sáo gượng gạo, tới giờ á, còn chẳng thèm nhìn mặt nhau kìa."
Lâm Trạch:
"Gượm đã, Tiểu P không có… không có người yêu hả?"
Triệu Vũ Hàng nói: "Trước đây có người yêu ở Tây An, sau đó chia tay hơn một năm rồi. Cô ấy không cho tôi gặp Tiểu Bạch, nói người ta có gia đình cả rồi, tôi mà đi suốt ngày thì thể nào cũng bị người nhà cậu ấy nghi ngờ. Hơn nữa, cô ấy không thích tính cách Tiểu Bạch.
Có một lần tôi nghe thấy cô ấy gọi điện với bạn thân, bạn cô ấy xúi cô ấy đến cơ quan Tiểu Bạch làm ầm lên. Lúc cô ấy cúp điện thoại, chúng tôi cãi nhau một trận to, tôi đe cô ấy rằng, nếu cô ấy dám đi gây sự thì cứ xác định tất cả cùng xong đời đi.Lâm Trạch nói:Cha mẹ cô ấy làm gì?
Tôi cảm thấy les sẽ không bị phiền phức như gay. Dù anh nói với người khác cô ấy là les, người ta cũng chẳng tin. Hơn nữa có thể từ đầu cô ấy đã muốn sống với anh, cùng anh xây dựng mái ấm nho nhỏ rồi, cũng muốn giành lại trái tim đã thuộc về người khác của anh.
Mà nói, có phải thái độ của anh cũng hơi có vấn đề không? Đúng chứ? Chắc chắn anh đã đối xử mập mờ với cô ấy, vì anh thích cô ấy cho anh một gia đình.
"Triệu Vũ Hàng gật đầu. Lâm Trạch nói:"Anh là kiểu người rất nhiệt tình, cũng đối xử rất tốt với bạn bè đúng không? Tôi thấy chúng ta vừa mới quen nhau mà anh đã có thể nói với tôi những chuyện này rồi.
"Triệu Vũ Hàng cười không nói gì, lại gật đầu tiếp. Lâm Trạch nói:"Bởi vậy chắc chắn anh rất tốt với cô ấy, không chú ý tới mấy tiểu tiết này.Triệu Vũ Hàng nói:Có lẽ một phần là như thế, cậu mà không nói thì tôi vẫn chỉ cảm thấy suy nghĩ của phụ nữ sao mà phức tạp, giờ nghe cậu nói thì tôi đã thông rồi.
Bởi không yêu nên tôi cũng chẳng đi dò đoán lòng dạ tính toán của cô ấy làm gì.Lâm Trạch nói:Tôi thấy hôn nhân không xuất phát từ tình yêu đều rất khó bền lâu, trừ khi sau khi bên nhau có thể nảy sinh tình cảm, nếu không ngày dài tháng rộng, nhất định sẽ cãi nhau.
Những cặp vợ chồng yêu nhau rồi ở bên nhau, cãi nhau xong là xong, chẳng giữ lại trong lòng hận thù, cùng lắm chỉ thỉnh thoảng lại lôi chuyện cũ ra kháy nhau mà thôi, chứ nghĩ đi nghĩ lại rồi cuối cùng ai cũng sẽ đều tha thứ cho đối phương.Thế nhưng, với những cặp vợ chồng không có tình yêu, mỗi một lần cãi nhau tựa như một nhát dao, vết rạn sẽ càng ngày càng sâu. Hơn nữa, tôi cảm thấy trong chuyện này, người khổ sở nhất chính là Tiểu Bạch.
Tính cách cậu ta không tốt, tôi đoán có rất nhiều lúc, cậu ta thà căm hận chính bản thân mình cũng chẳng muốn hận anh.
"Lâm Trạch lại nói. Triệu Vũ Hàng đồng ý, nói:"Đúng đúng!
Chuẩn đét luôn! Cậu ấy cảm thấy mình có lỗi với tôi, bởi đã bẻ cong tôi rồi cuối cùng lại làm cho tất cả trở nên tồi tệ như vậy.
Có một hôm, cậu ấy gọi tôi ra ngoài nói chuyện, bảo với tôi rằng đừng gặp cậu ấy nữa, rồi còn nói chia tay đi, tình yêu đã chẳng còn ý nghĩa gì nữa rồi.Lâm Trạch hỏi:Thế bọn anh chia tay chưa?Triệu Vũ Hàng nói:Lúc đó tôi tức lắm, nghĩ bụng đệch mẹ, ông đây đối xử với cậu như nào mà chính cậu không rõ hả? Sao tôi làm cái gì cũng sai hết? Cậu thấy đấy, chuyện sửa sang nhà cửa tôi đã làm tới mức không còn gì để nói rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!