Chào sếp! Thực tập sinh tới tấp chào hỏi Lâm Trạch.
Chào buổi sáng sếp! Đồng nghiệp nữ cười đi qua rót cà phê.
Lâm Trạch cởi áo vest vắt lên ghế, nữ đồng nghiệp đối diện lại nói:
"Cà vạt anh hôm nay đẹp lắm."
Lâm Trạch cười:
"Cảm ơn, mua trên taobao đó, muốn mua cho chồng cô một cái không? Hôm nay có thể cướp lì xì, 10 giờ cho mọi người nghỉ nửa tiếng, chuẩn bị tinh thần ấn liệt chuột đi!"
Mọi người trong phòng đều bật cười, một người đi qua nói:
"Lâm Trạch, chủ biên tìm anh."
Lâm Trạch cúi người lấy con dấu ra đóng lên giấy tờ, giao cho người đưa biên tập sắp chữ, đứng dậy đến văn phòng chủ biên.
Lâm Trạch.
Chủ biên hỏi:
"Bố cục trang báo, chuyên đề phát triển thế nào rồi, đã một tháng rồi đấy."
Lâm Trạch nói:
"Cũng được, nói chung thì bản thảo người mới giao đều xài được ạ."
Chủ biên nói: "Cậu phải tranh thủ thời gian, mấy ngày này có thể sẽ kiểm tra sát hạch cậu, sẵn sàng xét lên chính thức.
Phần dàn trang bố cục báo là do cậu phụ trách, cậu đi nói với bên biên tập báo một tiếng, biên tập thực tập và phóng viên có thể làm gì thì mạnh dạn làm tới cho tôi, cậu không cần nghĩ nhiều làm gì.
"Lòng dạ Lâm Trạch bồn chồn hốt hoảng, anh thầm kêu trong lòng, đùa nhau à, chỉ cho anh mỗi hơn một tháng, bản thân mới vừa quen với các phương thức hoạt động truyền thông của trang báo, sau khi dẫn dắt người mới ok rồi lại muốn điều anh đi đâu?!"Sau khi lên chính thức tôi sẽ được điều đến vị trí nào?
"Lâm Trạch hỏi. Chủ biên thoáng nghĩ, nói:"Giờ cậu đang phụ trách chuyên đề trang 5 trang 6, nhưng cậu không thể làm mãi cái này được, tôi thấy cậu không nhạy bén với những vấn đề nổi cộm, nóng hổi của xã hội cho lắm, nói sao nhỉ?
Tin cậu làm luôn thiếu một thứ… đó là thứ khiến người khác phải kinh ngạc.
"Lâm Trạch biết ý của chủ biên chính là chê tin của anh không đủ độ hot, gây sốc câu view."Tất nhiên
", chủ biên nói tiếp:"Tin tức kiểu mì ăn liền chạy theo xu hướng quá cũng không được, cậu có thể nắm bắt được các sự kiện mang tính xã hội là điều mà rất ít người làm được rồi.
Tin cậu làm luôn có một thứ cốt lõi, nó không chỉ thu hút đối tượng có tiền mà còn cả những người đọc phân lớp khác nữa.
"Câu này khiến Lâm Trạch bắt đầu cảm thấy mù mịt, vừa đấm vừa xoa này là sao? Anh chỉ đành gật đầu lia lịa. Chủ biên nói:"Tôi đã giao cho sếp Lý sắp xếp kiểm tra sát hạch cho cậu rồi. Chiều nay cậu có phỏng vấn gì không?
"Lâm Trạch nghĩ rồi nói:"Tôi đã trao đổi với biên tập rồi, hôm nay phải làm bài về mức độ thiệt hại do nước sông Trường Giang dâng cao khiến người dân ven bờ phải sơ tán, trước 4 giờ tôi sẽ xong, lúc đó quay về kiểm tra sát hạch?Chủ biên lại nói:Còn nữa, cậu hay thích đứng từ góc độ người dân viết tin, như vậy thì khó dẫn dắt dư luận. Cậu phải tập đứng dưới góc độ của chính phủ, nói nhiều hơn về những phương án bồi thường của chính quyền nhà nước thành phố, ban thường vụ thành ủy thành phố Trùng Khánh cũng đang quan tâm tới việc này."
Lâm Trạch định làm một chuyên đề về lũ định kỳ sông Trường Giang từ tháng năm tới tháng chín trong một nghìn năm qua.
Anh tính dùng hình thức phỏng vấn làm chuyên đề này, sắp xếp cuộc tranh luận, để người dân đưa ra những câu hỏi cho chuyên gia về vấn đề lợi và hại sau khi xây dựng đập Tam Hiệp, rồi để chuyên gia thủy lợi trả lời cặn kẽ tỉ mỉ.
Chỉ cần điều chỉnh sao cho trọng tâm chủ đề rơi vào việc xây dựng đập Tam Hiệp hại nhiều hơn lợi là ok.
Nhưng chủ biên nói như vậy, anh đành giả bộ nghiêm túc cân nhắc, sau đó nói:
"Vâng, tôi sẽ dùng góc độ đó."
Chủ biên hài lòng gật đầu, kể ra thì Lâm Trạch thực sự không thích kiểu suy nghĩ của ông ta. May mà chủ biên cũng không xen vào quá nhiều thứ, ví dụ như từ khi anh đến chỗ làm mới này, ông ta cũng chỉ góp ý với anh như này 3 lần thôi, so với những phóng viên ngày nào cũng bị gọi lên ăn mắng, bị ném bản thảo thẳng vào mặt rồi nghe chửi
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!