Chương 42: (Vô Đề)

Lư Linh Vận dừng bước, nhìn về phía vang lên âm thanh, cô nhìn thấy Phương Du và mẹ của cô ấy. Ở góc độ mà mẹ Phương không nhìn thấy, Phương Du đang cố gắng ra dấu gì đó, nhưng những thủ thế ấy trong mắt Lư Linh Vận, chỉ là những hình ảnh đứt quãng không rõ nghĩa.

Sao cô ở đây?

Quát Lư Linh Vận xong, mẹ Phương quay đầu nhìn sang con gái:

"Con biết nó ở đây đúng không? Cho nên mới giấu mẹ, mỗi lần mẹ muốn đến đều bắt mẹ báo trước với con, để con đẩy nó ra? Con còn giấu mẹ chuyện gì? Nó là ai con không biết sao? Con không nhớ nó đã làm gì sao? Tại sao chân của anh con không cử động được? Hả? Phương Du!!"

"Mẹ, Linh Vận cậu ấy……"

Con im miệng! Mẹ Phương đập bàn đứng lên.

Lư Linh Vận không nói một lời, quay người rời đi.

Cô đứng lại! Một tiếng quát giận dữ vang lên từ phía sau.

Lư Linh Vận thầm thở dài nhưng vẫn không dừng bước.

"Tôi bảo cô đứng lại!" Giọng của mẹ Phương lớn đến mức thu hút sự chú ý của nửa phố ăn vặt:

"Dụ dỗ con trai tôi…… Lư Linh Vận, cô đứng lại cho tôi!!"

Lúc nóng giận, đầu óc như chập mạch, bình giữ nhiệt đựng canh còn nóng không đóng nắp cứ như thế bị bà ném về phía Lư Linh Vận — người không thấy quỹ đạo parabol của nó.

Chiếc bình đập vào vai Lư Linh Vận, nước canh nóng bỏng và con gà ác vô tội trong canh đổ lên lưng và cánh tay phải của cô. Đau nhức khiến Lư Linh Vận run rẩy.

Bịch, chiếc bình rơi xuống đất; phịch, gà ác trượt từ lưng của Lư Linh Vận xuống đất. Toàn bộ phố ăn vặt lặng ngắt như tờ.

Lư Linh Vận quay đầu lại, nhưng vẻ mặt của cô cực kỳ bình tĩnh, bình tĩnh đến mức gần như vô cảm, nhìn qua Phương Du, lướt qua mẹ Phương, sau đó dừng lại trên cánh tay phải đỏ ửng của mình. Cô thử nhấc tay phải lên, song cả cánh tay lại không kiểm soát được mà run rẩy.

Cô thở dài, hạ tay xuống, vẫn không nói một lời, quay đầu bỏ đi.

Cô còn…… Mẹ Phương chưa kịp nói hết câu thì bị một giọng nói ngắt ngang.

"Mấy người đang làm gì thế?!" Giọng nói ấy khiến vẻ mặt của Lư Linh Vận dao động, bởi vì chủ nhân của âm thanh ấy là Đổng Thạc.

Thăm dò được Phương Du đang ở phố ăn vặt, Đổng Thạc và Tăng Triết Phương vội vàng chạy đến, đúng lúc chứng kiến toàn bộ cảnh tượng từ đầu đến cuối không quá ba mươi giây kia, từ tiếng quát của mẹ Phương cho đến khi bình giữ nhiệt bị bà ném.

Bọn họ không kịp ngăn cản, chỉ trơ mắt nhìn nước canh nóng hổi đổ lên người cô gái quen thuộc kia, rồi nhìn cô bình thản, ánh mặt lạnh nhạt, bước chân vững vàng.

Một người, rốt cuộc đã làm gì, mới có thể bị người khác không chút do dự hắt canh nóng lên người? Một người, rốt cuộc trải qua những gì, mới có thể bình tĩnh đối mặt với nước nóng chín mươi độ hắt lên người mình như vậy?

Đổng Thạc không biết.

Mẹ?! Giọng nghẹn ngào của Phương Du phá vỡ sự im lặng ngắn ngủi này: Linh Vận…… Cô ấy đẩy mẹ mình ra, chẳng ngó ngàng gì mà đuổi theo Lư Linh Vận.

Nhưng Lư Linh Vận không dừng bước, cũng không ngoảnh lại.

Linh Vận! Đổng Thạc cũng đuổi theo, còn Tăng Triết Phương thì đi về phía mẹ của Phương Du vẫn chưa nguôi giận.

"Tại sao tôi hất vào cô ta? Cảnh sát, cô hỏi tôi tại sao à?! Cô ta dụ dỗ con trai tôi, hại nó liệt nửa người còn chưa đủ, giờ lại dụ dỗ con gái tôi, tại sao tôi không được hất canh vào cô ta?!" Tâm trạng của mẹ Phương rất kích động: "Con nhỏ đó không cha không mẹ, chính là một con hồ ly tinh !

Lai Lai con tôi thấy nó tội nghiệp nên đối xử tốt với nó một chút, thế là nó cứ bám lấy, dụ dỗ con tôi. Thằng bé trong độ tuổi dậy thì, có biết gì đâu, cứ nghĩ đó là tình yêu thuần khiết, chốc thì vượt chín tầng trời để hái trăng, chốc thì vượt năm đại dương để bắt rùa (*).

"(*) Vượt chín tầng trời để hái trăng, vượt năm đại dương để bắt rùa (Khả thượng cửu thiên lãm nguyệt, khả hạ ngũ dương tróc miết): Trích từ 《Thủy điệu ca đầu · Trùng thượng Tỉnh Cương sơn》 của Mao Trạch Đông."Còn nó thì sao?

Hay lắm, dính líu đến đám lưu manh văn dốt vũ dát, khiến Lai Lai vì bảo vệ nó mà không ngại nguy hiểm đắc tội đám điên ấy. Chúng nó lừa Lai Lai vào rừng, dùng gậy đánh, dùng đá đập, khiến thằng bé không bao giờ đứng lên được nữa. Còn Lư Linh Vận thì sao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!