Chương 50: Tôi Cũng Không Có Yếu Đuối Như Vậy

Nghe nói được đến kho vàng Lý Giai Kỳ thích lắm, vừa tò mò không biết kho vàng sẽ như thế nào vừa có chút hơi lo lắng vì kho vàng là một nơi đặc thù mà cô chỉ mới tới đây đã được đến xem.

Sau bảy rẽ tám quẹo cuối cùng ông lão tóc hoa râm đưa Lý Giai Kỳ vào một thang máy.

Hoá ra kho vàng được thiết kế ở dưới lòng đất.

Từ thang máy đi ra có thể nhìn thấy một cánh cửa bằng kim loại rất lớn, có người canh gác bên ngoài và được trang bị vũ trang đầy đủ.

Lý Giai Kỳ được đưa sang căn phòng bên cạnh, bên trong có Trầm Thiên Phong và Tiểu Dương, hai người đang quan sát bên trong kho vàng qua màn hình quan sát.

Có người đến và đổi giày giúp Lý Giai Kỳ, cô được mang một đôi giày bằng kim loại, mỗi bước đi rất nặng nề và khó đi.

Có hai người khoẻ mạnh thao tác để mở cánh cửa bằng kim loại sau đó Trầm Thiên Phong, Lý Giai Kỳ, Tiểu Dương và ông lão tóc hoa râm cùng bước vào.

Ôi trời ơi, mù mắt mất thôi!

Những thanh vàng được xếp chồng lên nhau giống như trò chơi xếp gỗ của trẻ con.

Ngay lập tức Lý Giai Kỳ hoàn toàn không còn biết đến chuyện gì xảy ra xung quanh, trong mắt cô bây giờ chỉ có duy nhất một màu vàng lấp lánh chói loá phát ra từ những chồng vàng kia thôi.

Ực, ở... ở đây có bao nhiêu tất cả?

Không nhiều lắm, khoảng gần ba trăm tấn.

Anh nói cái gì?

Cằm của Lý Giai Kỳ sắp chạm đến sàn nhà luôn rồi.

Trời đất ơi, trước giờ cô biết là Trầm Thiên Phong giàu nhưng không ngờ được anh giàu như thế.

Học về kinh tế nên cô biết rõ, mỗi quốc gia đều sẽ có lượng vàng dữ trữ, số vàng trong kho này thậm chí còn hơn cả lượng vàng dự trữ của rất nhiều nước.

Số vàng này đều của ông chủ sao?

Cô ghé vào tai Tiểu Dương hỏi nhỏ.

Tiểu Dương lắc đầu, từ tốn trả lời: Số vàng này thuộc về tổ chức.

Thế hiện nay ai là người đứng đầu tổ chức?

Trầm tiên sinh!

Tiểu Dương không hề do dự trả lời luôn nhưng trả lời xong lại cảm thấy có chỗ nào không đúng lắm.

Lý Giai Kỳ nhìn Tiểu Dương bằng ánh mắt như muốn nói bản chất vẫn là vậy thôi.

Kể từ thời khắc bước vào căn hầm chứa đầy vàng này mỗi lần nhìn thấy Trầm Thiên Phong là Lý Giai Kỳ giống như thấy nguyên một núi vàng, không lẽ mắt cô có vấn đề khi mà nhìn thấy cả người anh ta sáng lấp lánh như vàng.

Ông chủ, có thể sờ thử không?

Có thể.

Trầm Thiên Phong vẫn là dùng giọng điệu lạnh nhạt trả lời.

Sờ mó một hồi trong khi Trầm Thiên Phong và Tiểu Dương cùng ông lão tóc hoa râm chăm chú nghiên cứu một chồng những thanh vàng ở chỗ riêng biệt.

Số vàng này đều đã được giám định kỹ càng thưa lão đại, chất lượng đảm bảo mới được nhập kho.

Ông lão tóc hoa râm thành thật báo cáo.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!