Chương 18: Đói Run Chân

Lý Giai Kỳ cùng với Tiểu Dương lập tức đến phòng làm việc của Trầm Thiên Phong.

Anh đang ngồi trên ghế da, đôi mắt đen nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính để trước mặt, trong đôi mắt đen ấy Lý Giai Kỳ nhìn thấy rõ sự tức giận không hề che giấu.

Cùng với tức giận còn có sát ý mãnh liệt càng làm con người anh thêm phần lạnh lùng.

Tôi đã gọi đến phòng kỹ thuật, sẽ sớm giải quyết được thôi.

Tiểu Dương lên tiếng đánh tan bầu không khí giết người do Trầm Thiên Phong tạo ra.

Điện thoại trên tay Tiểu Dương reo lên, sau khi nghe điện thoại mặt của anh tái mét không dám nhìn thẳng vào Trầm Thiên Phong.

Thế nào? Chỉ với hai từ nhưng rất rõ ràng nhận ra Trầm Thiên Phong đã tức giận đến cực điểm.

Phòng kỹ thuật vừa báo lên.... cần.... cần phải mất một hai ngày mới khắc phục được.

Tiểu Dương toát mồ hôi lạnh run run trả lời.

Một hai ngày, vậy tôi trả lương cho bọn họ chẳng phải lãng phí sao? Khuôn mặt anh giận giữ, gân xanh nổi đầy trên trán đập bàn quát lớn: Gọi cho Văn Bác kêu hắn xử lý nhanh nhất cho tôi.

Vâng, tôi sẽ liên lạc ngay.

Tiểu Dương còn chưa kịp gọi đi thì điện thoại di động của Trầm Thiên Phong đặt trên bàn vang lên từng hồi chuông.

Khi nào thì xong?..... Được..... Đêm nay nhất định phải khắc phục xong.

Cả cuộc điện thoại, Trầm Thiên Phong nói chưa đầy ba câu nhưng câu nào cũng mang theo lãnh khí cuối cùng anh cho đối phương một thời điểm buộc phải hoàn thành công việc.

Là Văn Bác đại nhân sao ạ?

Tiểu Dương dè dặt hỏi.

Ừ, cậu ta đang khắc phục nhưng nhanh nhất cũng phải sáng mai.

Càng nghĩ càng bực bội nên ngữ khí của anh mang theo lửa giận.

Lý Giai Kỳ nãy giờ vẫn đứng cạnh Tiểu Dương, trong lòng cô đang đấu tranh rất nhiều.

Một tập đoàn lớn bị hacker xâm nhập tổn thất gây ra chắc chắn không hề nhỏ cho nên xử lý xong sớm lúc nào hay lúc đó.

Đôi tay buông bên hông dần siết chặt lại, cô hít vào một hơi lấy dũng khí.

Tiểu Dương, anh đến phòng kỹ thuật lấy giúp tôi một chiếc laptop có thể sử dụng được.

Trước đêm nay tôi sẽ xử lý hacker và gia cố lại tường phòng ngự.

Cả Trầm Thiên Phong và Tiểu Dương đều bị câu nói của Lý Giai Kỳ hấp dẫn không hẹn mà cùng nhìn chằm chằm vào cô.

Thấy Tiểu Dương vẫn còn đang mơ màng không tin cô phải giục: Nhanh lên, thời gian bây giờ rất quan trọng.

Hả?

Đi đi.

Trầm Thiên Phong phất tay ra hiệu cho Tiểu Dương đi mau.

Đúng ra Lý Giai Kỳ có thể lựa chọn trực tiếp đến phòng kỹ thuật nhưng cô biết giữa cô và đám người Trầm Thiên Phong vẫn còn nghi kỵ lẫn nhau nên cô đành bảo Tiểu Dương mang máy tính lại đây.

Chủ tịch, anh tin tưởng tôi sao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!