Chương 35: Không thích kẻ khác không biết xấu hổ hơn ta

Tác giả: Mặc Linh

Edit: May22

Vu Hoan chơi đến vui vẻ, cười trên nỗi đau của người khác.

Này rốt cuộc là một đoạn tình cảm khó nói đến mức nào?

"Bách Lý Vu Hoan, ngươi đừng quá phận, ta và ngươi thanh thanh bạch bạch, giỡn như vậy thú vị sao?" Sở Vân Cẩm thanh âm có chút run, không phải sợ hãi, mà là tức giận.

Mặc dù là như vậy, Sở Vân Cẩm vẫn duy trì vẻ cao quý, ưu nhã, thanh âm cũng chỉ là đề cao âm lượng, cũng không làm cho người ta khó chịu.

Vu Hoan yên lặng dưới đáy lòng cho Sở Vân Cẩm 250 điểm tán thưởng, không hổ là nữ chủ.

Không thú vị. Vu Hoan ngẩng đầu,

"Bất quá ngươi làm bộ không quen biết ta, ta không phải đang phối hợp với ngươi sao."

Vẻ mặt ta là vì ngươi suy nghĩ.

Sở Vân Cẩm cứng mặt, giận cũng không phải, tức cũng không được.

Có người phối hợp như vậy sao?

Sở Vân Cẩm thực hối hận, hối hận nàng vì cái gì lại động kinh muốn đi theo Hứa Nguyên Thanh đến đây!

Nếu không phải có người ngoài ở đây…

Bách Lý Vu Hoan, cho ngươi kiêu ngạo hết lần này đi, đến lúc đó nàng nhất định phải đem nữ nhân này bầm thây vạn đoạn mới có thể giải ác khí trong lòng.

"Khụ khụ… Vị này chính là vị cô nương đêm đó?"

Hứa Bác biết Vu Hoan là đang nói giỡn, đáy lòng mặc dù có chút bất mãn, nhưng trên mặt lại là tươi cười trải rộng, không nhìn ra chút nào.

…Vu Hoan trên dưới đem Hứa Bác đánh giá một lần, trong đầu không có ấn tượng gì, bất quá chỉ số thông minh nàng vẫn phải có.

Hứa thành chủ.

Vu Hoan còn tính có lễ phép kêu một tiếng, ở địa bàn người khác, mặt mũi vẫn là phải cho.

"Ha ha, khi nãy cô nương cũng không nên vui đùa như vậy, hai vị đều là cô nương, bị người hiểu lầm thực không tốt".

Vu Hoan hưng ý rã rời nhún nhún vai, hơi mang trào phúng liếc Hứa Bác một cái,

"Đây là chuyện của ta, ngươi quản được sao?"

Hứa Bác sắc mặt trầm xuống, ánh mắt mang thêm mấy phần hàn ý.

Nữ tử này không khỏi quá không coi ai ra gì.

"Cô nương, bổn thành chủ có ý tốt mới nhắc nhở ngươi, ngươi nếu là không nghe mà ra ngoài nói bậy thì sẽ thiệt thòi lớn."

"Vậy cám ơn Hứa thành chủ."

Vu Hoan như cũ là bộ dáng không coi ai ra gì, bới móc thiếu sót nhìn nam tử bên cạnh người Hứa Bác, khóe miệng hơi hơi cong lên vài phần,

"Đây là người trong lòng Phong Khuynh Dao a… Lớn lên…"

Ân, thực bình thường.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!