Chương 42: Vừa Mạo Hiểm Vừa Kích Thích!

Người bác trong miệng Tần Linh chính là đại ca của sư phụ.

Trong cái nghề này, thầy trò bằng phụ tử, hơn nữa, cậu được nuôi dưỡng từ nhỏ nên chẳng khác gì con ruột.

Vì vậy, anh trai của sư phụ đều được gọi là bác, em trai của sư phụ được gọi là chú.

Trong số những người thân của cha Úc, tất cả các chị gái của cha đều gọi là cô cô.

Tần Linh là con út ở thế hệ này, hơn nữa lại rất thích tính khí của sư phụ, vì vậy, cậu đặc biệt được cưng chiều.

Là tập đoàn bất động sản hàng đầu tại quốc nội, Cố thị không biết đã hoàn thành bao nhiêu tòa nhà, khu dân cư, tòa nhà thương mại và các tòa nhà khác, trong một tháng, Tần Linh muốn xin bác mình cho một đội xây dựng, ngẫm lại thì cũng không phải là việc khó.

Khi Cố Sâm nhìn thấy Tần Linh, ông nhớ lại khi bé Tần Linh gây ra rắc rối, khi sắp bị đánh thì tìm ông giúp đỡ.

Cố Sâm, người này từ nhỏ đã điềm đạm và tinh tế, cũng là lão đại của gia tộc.

Tất cả những người em trai trong gia đình đều sợ ông, có chuyện gì cũng không muốn nói với ông.

Con cháu đời sau cũng sợ ông, hễ gặp ông là ngoan ngoãn.

Chỉ có Tần Linh từ nhỏ được sư phụ cưng chiều, không sợ ông.

Vì vậy, Cố Sâm gần như hữu cầu tất ứng với Tần Linh.

*Hữu cầu tất ứng.

Miễn là mong cầu đó đúng lý đúng pháp thì đều cảm ứng.

Bác cả: Con gặp rắc rối à? Không dám nói với gia đình?

Tần Linh nhìn thấy câu trả lời của bác cả mình, lòng nói mình không đáng tin thế sao?

Cậu đáp:

"Không ạ, con nào dám, gây rối sẽ bị sư phụ đánh."

Bác cả: Thiếu tiền à?

Tần Linh trầm mặc, tất cả trưởng lão trong gia tộc cậu đều giống như phàm nhân.

Mới chỉ vài giây, bác cả chú đã hiểu: Bao nhiêu?

Tần Linh thẳng thắn gọi điện thoại tới, lấy lòng nói:

"Bác cả, bác không cần cho con tiền, con muốn một đội xây dựng."

"Con xin ta – một tổng tài – một đội xây dựng à? Con chỉ xem bác cả con như ông chủ của công trường xây dựng thôi sao?" Ý là, con có muốn nhiều hơn chút không, một công trình lớn chẳng hạn? Dù muốn một cái tiểu khu, một công viên giải trí hay một sân bay đều được hết, chảng nhẽ nghĩ ông không thể cho nổi sao?

Khóe miệng Tần Linh giật giật, uy nghiêm của bác cả từ trước đến nay đều là đỉnh của kim tự tháp, thật là nghiêm khắc!

Lúc này, nghe bác gái cả:

"Đứa nhỏ muốn cái gì thì thì ông cho nó cái đó đi, ông toàn nói con cháu không thân với ông, chỉ với cái mặt lạnh của ông thì ai dám thân cận cơ chứ? Toàn bị ông doạ sợ!"

Tần Linh vểnh tai nghe lời dạy dỗ của bác gái đối diện, nhưng bác cả lại không dám hé răng nửa lời.

"Ông mỗi ngày toàn ngập giấm chua, đám nhóc còn không phải bị ông doạ chạy hay sao? Không phải chỉ là đội xây dựng thôi sao? Cho cháu nó! Cho cháu nó một đội lớn!"

Tần Linh bí mật đưa ngón tay cái cho bác gái cả của mình, bà gái cả thật uy vũ bạo ngược! Bảnh nứt trời!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!