Chương 32: Trong Mơ Tôi Làm Gì Cậu

Dọc đường đi Tần Linh đều rất trầm mặc, Nhan Khang luôn muốn đùa cậu, bị ánh mắt của Mục Huyền Cảnh ngăn lại, Tần Linh hẳn là đang suy nghĩ chuyện gì, nếu lúc này quấy rầy cậu, cậu hẳn sẽ càng không vui.

Khi đến nơi diễn ra ca phẫu thuật thẩm mỹ thất bại của ma nữ, Nhan Khang liền phát huy được tác dụng, hắn lấy giấy tờ tùy thân chính thức ra và hỏi:

"Cô có biết người trong ảnh không?"

Người phụ trách lễ tân tiếp đãi với một vẻ mặt cay đắng, Lại tới?

Nhan Khang cười nói:

"Đừng sợ, tôi chỉ muốn hỏi vài chuyện khi cô ta còn sống thôi, sẽ không bắt người."

"Tất cả chúng tôi đã hòa giải, các anh cũng không thể bắt chúng tôi được," Người này giải thích với họ rằng cô cũng rất tức giận, "Vương Tiểu Mỹ đúng là đã chết ở đây.

Gia đình cô ta đã yêu cầu hòa giải, chúng tôi đã bồi thường rất nhiều tiền cho gia đình cô ta.

Thành thật mà nói, cái chết của cô ta hoàn toàn là do bản thân tự gây ra chứ không liên quan gì đến chúng tôi, bởi vì cô ta mà công việc kinh doanh của bệnh viện của chúng tôi cũng không tốt.

"Nhan Khang ngồi xuống, tốt tính kiên trì nghe,"Vậy cô ta không phải thiếu mất đại đức rồi chứ? Chết rồi còn hại người.Không phải sao!

"Cô lễ tân có lẽ chưa bao giờ thấy một người nói chuyện dễ dãi như vậy, trong lòng trào ra một tràng chua xót," Chúng tôi là bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ chính quy, bác sĩ đều ở nước ngoài đào tạo chuyên sâu, người có thể lên bàn mổ phải có hơn chục năm kinh nghiệm, càng có nhiều người chọn phẫu thuật thẩm mỹ ở đây, không có tai nạn nào.

Vương Tiểu Mỹ kia chết trên bàn mổ như thế nào?Vương Tiểu Mỹ trước đây thường xuyên đến.

Cô ta phẫu thuật thẩm mỹ thành nghiện, đã phẫu thuật hàng chục lần.

Thực ra, cô ta trông rất dễ nhìn từ rất lâu rồi, nhưng cô ta không vừa lòng, càng chỉnh càng xấu, càng xấu lại càng chỉnh, các anh cũng đã xem ảnh của cô ta rồi đấy, chả giống người tẹo nào cả.

Các bác sĩ của chúng tôi đã nói rồi, cô ta không thể làm được nữa, cơ thể cô ấy không thể chịu đựng được, nhưng cô ta không nghe, cứ phải làm.

Cho nên là, xảy ra chuyện rồi, gia đình cô ta đến gây rối, chúng tôi có hợp đồng: chúng tôi không chịu trách nhiệm về vụ tai nạn của cô ta, nhưng những người nghèo thân thích trong gia đình cô ta như phát điên, họ kéo băng rôn vào bệnh viện của chúng tôi, cảnh sát tới bắt người cũng không sợ.

Bệnh viện của chúng tôi không thể mở cửa, thanh danh không tốt.

Vì nhân nhượng cho yên chuyện, bệnh viện đã cho họ một số tiền, lúc này mọi chuyện mới lắng xuống.

Xui xẻo! Gặp cô ta là bệnh viện chúng tôi đã xui xẻo rồi!

"Tần Linh nghe xong cảm thấy đau,"Yêu cái đẹp thì phải có mức độ.

Phẫu thuật thẩm mỹ không bị giày vò sao?

"Nhân viên lễ tân đều vẻ mặt đau khổ,"Làm sao có thể không giày vò chứ? Cô ta từng làm phẫu thuật tăng chiều cao, nghĩa là phải cắt bỏ xương chân, để phục hồi cũng là một quá trình dài đằng đặc, có bao nhiêu đau khổ chỉ có tự cô ta biết.

Chúng tôi đều nghĩ rằng cô ta có vấn đề về tâm lý, nếu không thì không thể chỉnh sửa như vậy được.

Cô cho rằng cô ta bị bệnh tâm lý?Chúng tôi chỉ phỏng đoán thôi.

Chưa biết tình hình cụ thể ra sao.

Phải hỏi gia đình cô ta ấy".

Nhan Khang hỏi địa chỉ nhà của Vương Tiểu Mỹ định đến thăm nhà cô.

Lực chú ý của Tần Linh cuối cùng cũng bị thu hồi lại, vô thức sờ sờ mặt của mình, sau đó sờ sờ chân của mình, sau khi nghĩ lại liền cảm thấy thốn.

Mục Huyền Cảnh mỉm cười theo dõi động tác nhỏ của cậu, ghé vào tai cậu thì thầm:

"Nếu tất cả mọi người đều như bạn, ngành công nghiệp phẫu thuật thẩm mỹ sẽ biến mất hết." 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!