Chương 3: Hai Người Kết Hôn Thì Sao

Tần Linh một tay cầm bút chu sa, tay kia nhéo quả trứng, gõ lên vỏ trứng của nó, nhướng mày không vui hỏi:

"Sai ta đi làm nhiệm vụ?"

"Không, không, không!"

Vương Bát Đản giãy dụa, cả quả trứng đều đung đưa, cố gắng lắc đầu,

"Tôi sợ nếu cậu không hoàn thành nhiệm vụ sẽ bị trừng phạt."

Tần Linh bĩu môi, để không bị ném vào hố phân, nó lại nịnh nọt đến thế, trước kia còn dùng Thiên Đạo cùng sinh tử để trấn áp cậu, cố gắng khiến cậu nghe lời.

Chỉ số thông minh của hệ thống này cũng phải tương tự như của con người.

Cậu nhéo quả trứng, dùng bút chu sa vẽ một vòng phù văn, sau khi nhiệm vụ được phát ra vì thứ này, một vị khách chủ động tới cửa, vì tiền, không thể không hợp tác.

Bất quá tưởng vượt qua cậu, đó là một giấc mơ.

"Kể từ khi ngươi đến đây, thì mày sẽ phải nghe lời ta. Mày cung cấp khách hàng cho ta thì ta sẽ phụ trách làm việc. Ta không muốn bất cứ điều gì khác, ta chỉ muốn tiền."

Hệ thống cảm thấy phù văn kêu răng rắc trên người mình, phát ra điện quang màu tím, liền biết những thứ mà Tần Linh vẽ phải rất nguy hiểm.

Nó nhanh chóng chịu thua,

"Đương nhiên, cậu là người ký chủ cũng là ông chủ của tôi mà."

Tần Linh đối với thái độ này khá hài lòng,

"Nói như vậy có phải hay hơn không? Ta chỉ yêu thích trứng ngoan ngoãn."

Hệ thống nhanh chóng đáp:

"Tôi nghe lời, tôi rất nghe lời."

Tần Linh sờ vỏ trứng của nó, giống như vuốt lông chó,

"Ngoan ngoãn là tốt rồi. Ta tu luyện đạo tâm là chính, đạo gia theo đuổi tùy tâm sở dục, không muốn bị khống chế. Nếu mày dám uy hiếp ta, ta sẽ tìm biện pháp giết chết mày. Sau này chúng ta hãy hợp tác vui vẻ ha." 

Hệ thống nghe xong, toàn bộ quả trứng đều thấy không tốt.

Ký chủ này hoàn toàn nằm ngoài phạm vi có thể kiểm soát của nó.

Nó phát hiện ra rằng sức mạnh tâm linh của cậu rất mạnh mới trói buộc cậu, nhưng bây giờ có cảm giác như có một một năng lượng khổng lồ trong cơ thể, cuồn cuộn không ngừng cung cấp cho cậu linh khí.

Hơn nữa, những phép thuật mà cậu sử dụng đều có tính sát thương cực lớn, một chiêu này càng tàn nhẫn hơn, toàn bộ giới huyền thuật, ngay cả một lão nhân gia luyện cả đời cũng có thể không có khả năng như Tần Linh, nói giết liền giết không phải đùa.

Tần Linh trấn tĩnh lại, đặt Vương Bát Đản kia vào hộp tro,

"Từ nay về sau đây sẽ là nhà của mày, không được phép chạy lung tung."

Không chạy!

Tên Khốn thề: "Tôi mỗi ngày đều ngưỡng mộ thịnh thế mỹ nhan của cậu, tôi sẽ không đi đâu.

Tần Linh giật giật khóe miệng, vật nhỏ này quá nịnh nọt, có chút ghê tởm.

Lần này nắp của cái bình không được đậy kín, toàn bộ quả trứng của hệ thống nằm ngang, quá khó khăn, không ai làm hệ thống như nó cả.

Nó hối hận vì điều đó, nó nên điều tra tính cách của ký chủ rồi mới trói lại, thay vì lao đến khi nhìn thấy luồng linh khí tinh khiết và mạnh mẽ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!