Chương 10: Sao Lại Không Sợ Hãi Như Vậy

Vương Tử Hoàn lái xe đến trấn Bình Kim, Tần Linh từ trong túi lấy ra một viên kẹo, Cậu muốn ăn không?

"Tôi không thích đồ ngọt."

Vương Tử Hoàn hỏi đùa cậu, thấy cậu thường xuyên mang theo đồ ngọt,

"Anh có thích ăn vặt à? Tần Linh cười nhẹ nhìn viên đường trong tay,"Không biết lúc nào tôi lại thêm tật xấu thích ăn đồ ngọt.

Cậu không cảm thấy ăn đồ ngọt rất hạnh phúc sao?Vương Tử Hoàn:…"

Xin lỗi, chúng tôi là người phàm không lĩnh hội được hạnh phúc của đại tiên.

Thị trấn Bình Kim cách cửa hàng Tần Linh không quá xa, khoảng hai giờ lái xe, hai người đến thị trấn, phát hiện ra thị trấn này không lớn, nhưng có những thôn làng xung quanh, có phải tân nương quỷ trong thị trấn hay là trong thôn làng, bọn họ cũng  không biết. 

Tần Linh không vội,

"Đi ăn cơm trước, hỏi sau."

Đồ ăn vặt ở thị trấn nhỏ này thực sự không tệ, tuy nhiên cũng không quỷ quái trong truyền thuyết, phần lớn là tuyên truyền trên mạng, chính là để nổi tiếng trong và ngoài nước.

Cả hai gọi một vài món ăn trong quán cơm, vừa ăn vừa nói chuyện.

Vương Tử Hoàn nhỏ giọng hỏi:

"Minh hôn ở trong mắt dân chúng hẳn là chuyện đáng để đàm tiếu, chưa nói đến việc đòi nhiều tiền như vậy. Nhóm bác gái rảnh rỗi lúc không có chuyện gì làm thế nào cũng tám chuyện vài câu, chúng ta hỏi bà chủ một chút, xem thử trong làng có cô gái nào kết hôn với người âm không?"

Tần Linh vỗ vỗ tay, cười híp mắt khích lệ:

"Vương nhị thiếu thật thông minh, cậu nhanh đi hỏi thăm đi."

Vương Tử Hoàn lau miệng, hí ha hí hửng đi.

Thật ra Vương Tử Hoàn nói đúng, ở đây có rất nhiều người đang ăn, bà chủ cũng thật sự đến nghe người ta nói chuyện.

Vương Tử Hoàn dẻo mồm, mua đồ lại hào phóng, bà chủ liền nói với cậu ta:

"Cô gái ở thôn Cao Khánh đã chết cách đây vài ngày. Người ta nói rằng gia đình đã tìm thấy một cái minh, hai ngày nay chính thu xếp việc này đây, nhà trai mỗi lần tới đều mang không ít thứ. Cậu hỏi thăm việc này làm cái gì? Cậu sẽ không phải cũng thay người khác hỏi thăm đi?"

Không phải, Vương Tử Hoàn cười nói:

"Chúng cháu đến từ Viện Nghiên cứu Văn hóa Dân tộc. Cháu nghe nói nơi này đang tổ chức minh hôn. Chúng cháu quan tâm đến văn hóa dân gian Hoa Hạ, muốn biết một chút về nó."

Nghe đến đây, một đại thúc ngồi trong góc khịt mũi lạnh lùng nói:

"Vào thôn Cao Khánh, con hẻm thứ hai ở phía đông, từ bắc đi về phía nam ba nhà, cửa quay về hướng tây. Đó là một gia đình khốn nạn, có một cô con gái tốt như nhưng lại bị cha mẹ bức chết." 

Vương Tử Hoàn tâm tư hơi động, cầm lấy một chai rượu chạy tới, rót cho đại thúc,

"Đại thúc, cha mẹ cô gái này thật độc ác, bức chết con gái ruột của chính mình luôn sao?"

Không phải, đại thúc vừa nói tới đã nổi giận, hơn nữa uống chút rượu, mặt đỏ chót, tức giận nói: "Ta cũng không sợ đắc tội bọn họ, thấy bọn họ ta cũng nói như vậy, một đám thiếu đạo đức, độc ác.

Cô gái đó gọi là Cao Yến, là thanh mai trúc mã với cháu ta, tình cảm khá tốt.

Tiểu Yến từ nhỏ học tập cực kỳ tốt, thi lên đại học, nhưng đáng tiếc phía dưới nó có một đứa em trai, cha mẹ nó không cho nó đi học, bắt nó đi làm công cung cấp em trai của nó đi học.

Một đứa trẻ ngoan bị chính cha mẹ ép chết!

"Có người bên cạnh khuyên:"Chuyện như vậy không thể nói lung tung, làm sao có thể giết chết con gái của chính mình?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!