12.
Nửa tháng này, tôi sống như dài đằng đẵng, cuối cùng cũng chờ được đến ngày kết thúc thời gian suy nghĩ trước ly hôn. Tôi lập tức kéo Thẩm Thanh Yến về nước mà không chậm trễ.
Vì hai người đã công khai thể hiện tình cảm suốt một tháng và còn sống chung, cánh paparazzi cũng thấy chán mà không còn đeo bám chúng tôi nữa.
Lần này, cả hai ra vào sân bay vô cùng thuận lợi.
Trên đường đi, Thẩm Thanh Yến nhìn tôi với ánh mắt đầy phức tạp:
"Em thực sự muốn kết hôn à? Với ai?"
"Thẩm tiên sinh, anh vượt giới hạn rồi."
...
Anh ta không nói gì thêm.
Một lần nữa đến Cục Dân chính, nhân viên tiếp nhận hồ sơ nhìn chúng tôi với vẻ mặt nghiêm nghị:
"Thẩm tiên sinh, Lâm tiểu thư, nếu hai vị thực sự chắc chắn muốn ly hôn, xin hãy ký tên tại đây."
Lại có hai tờ giấy được đặt trước mặt.
Thẩm Thanh Yến nhìn chằm chằm vào tờ giấy, bật cười chua chát, sau đó nhanh chóng ký tên.
Tôi lại chợt nhớ ra điều gì đó, bút khựng lại: Thẩm tiên sinh.
"Sao thế? Hối hận rồi?"
"Chúng ta hợp tác lâu vậy rồi, cũng coi như hợp tác vui vẻ chứ?"
Không biết anh ta nghĩ đến điều gì, khóe môi nhếch lên một nụ cười lạnh: Ừ, vui vẻ.
"Vậy sau này, Thẩm tiên sinh sẽ không vì Tô Ân mà gây khó dễ cho tôi chứ?"
...
Thẩm Thanh Yến nghiêng đầu nhìn tôi, vẻ mặt đầy khó hiểu:
"Lâm tiểu thư, thực ra tôi luôn thắc mắc, tôi hoàn toàn không quen cô ấy, tại sao em cứ liên tục nhắc đến người này?"
Cảm nhận được ánh mắt của nhân viên trước mặt, tôi vội vã xua tay:
"Được rồi, tôi hiểu hết rồi."
Tôi vừa định ký tên, Thẩm Thanh Yến lại bất ngờ nắm lấy cổ tay tôi, kéo sang một bên:
"Tôi nghĩ có một số chuyện vẫn nên nói rõ ràng."
"Thẩm tiên sinh, chỉ còn một chữ ký nữa thôi, có gì anh chờ tôi ký xong rồi hẵng nói?"
"Nhân lúc chúng ta vẫn là vợ chồng hợp pháp, tôi có nghĩa vụ phải thông báo cho em."
Tôi thật sự không chịu nổi cái tính cứng nhắc này:
"Được rồi, anh nói đi, tôi nghe đây."
"Thứ nhất, tôi hoàn toàn không quen biết Tô Ân."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!