Mặc dù nói là ăn xong liền ra ngoài nhưng Gia Ngộ lại thay đổi ý định, chính là lôi kéo Mục Phách cùng nhau tắm uyên ương.
Cọ tới cọ lui đã là 9h tối.
Siêu thị 10h rưỡi đóng cửa, thời gian còn kịp, chính là nguyên liệu nấu ăn không còn tươi. Mục Phách chọn lựa cả nửa giờ mới chọn được mấy túi rau quả nhìn qua cũng không tệ lắm.
Gia Ngộ hỏi anh:
"Như vậy là đủ rồi sao?"
Mục Phách ừ một tiếng:
"Ứng phó tạm thời ngày mai là đủ." Còn thịt thì tan tầm trên đường về nhà anh có thể mua sau.
Gia Ngộ nhìn quầng thâm dưới mắt anh, do dự mà cắn móng tay:
"Anh đi làm mệt lắm đúng không?"
"Vừa mới nhận chức khó tránh khỏi công việc tương đối nhiều." Mục Phách không nghĩ nhiều,
"Nhưng mà anh có thể ứng phó được, em yên tâm đi."
Quả nhiên là như vậy.
Gia Ngộ thở dài, tự phê bình nói:
"Anh đi làm cả ngày mệt như vậy, về đến nhà còn phải mua đồ ăn, nấu cơm không nói, tắm rửa xong còn không thể nghỉ ngơi cho tốt, làm tình lại tốn thể lực như vậy... Ai, em thật là không hiểu chuyện."
Gia Ngộ!
Mục Phách đỏ bừng mặt:
"... Em nói nhỏ chút đi."
Anh sợ cái gì chứ? Nói là nói như vậy nhưng thanh âm cũng nhỏ xuống, cô nhìn xung quanh, Bên cạnh đâu có ai.
Cô nói câu kia, Mục Phách cũng không biết trả lời như thế nào, chỉ chọn ý cuối cùng để đáp:
"Em không có không hiểu chuyện, những việc đó đều là anh tự nguyện làm."
Giặt quần áo, mua đồ ăn, nấu cơm, bao gồm... làm tình, đều là anh nguyện ý làm.
Gia Ngộ đương nhiên nghĩ là anh an ủi mình. Cô chọn từ trong xe đẩy chọn một túi nước cà chua ra ước lượng, khóe miệng cong lên, đôi mắt tỏa sáng:
"Mục Phách, nếu không anh dạy em nấu ăn đi."
Cô cười lên rất đẹp làm cho Mục Phách không dám nhìn thẳng vào mắt cô, anh nhìn sang chỗ khác nói:
"Mấy việc đó nếu anh không làm thì cũng sẽ có a di làm."
A di chỉ là mấy ngày nay có việc bận mà thôi, chờ xử lý xong việc trong nhà, bà sớm hay muộn cũng sẽ trở lại.
Gia Ngộ ý nghĩa tranh cao thấp hừng hực bốc lên, cô híp hai mắt:
"Anh nói tay nghề của em so với a di kém hơn."
Mục Phách vội xua tay phủ nhận: Đâu có.
Vậy còn được. Sắc mặt Gia Ngộ thay đổi so với trời tháng chín còn nhanh hơn, cô cười tủm tỉm nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!