Trước kia, thời điểm Mục Phách đi làm, Gia Ngộ thích nằm ở trên giường, một khi nằm chính là cả ngày.
Hiện tại thời điểm Mục Phách đi làm, Gia Ngộ thích thu thập đồ vật, tủ quần áo, thư phòng, đem những đồ vật lộn xộn sắp xếp, phân loại cẩn thận, lại chậm rãi đặt về vị trí phù hợp.
A di nói, thai phụ hoạt động nhiều một chút, cũng có lợi.
Hôm nay Gia Ngộ định dọn thư phòng, nhưng mà không phải phòng của cô mà là của Mục Phách.
Trước đó cô đã hỏi qua ý kiến của Mục Phách, anh nói không vấn đề gì.
Bàn đọc sách của Mục Phách vô cùng sạch sẽ, ống đựng bút bị đổ, cô dựng lại một chút rồi để lại vị trí cũ.
Sau đó Gia Ngộ liền không có việc gì có thể làm.
Cô tìm một quyển sách, thoạt nhìn có vẻ rất nhàm chán.
Trên kệ sách của Mục Phách, sách không thú vị chiếm đa số, nhưng quyển sách Gia Ngộ đang xem lại là thể loại hài hước, hứng thú tăng lên, cô đọc một lát chính là hai giờ đồng hồ, đôi mắt chua xót mới lấy tay xoa một chút.
Mục Phách hình như sắp tan tầm.
Khi đem sách thả lại trên kệ, khuỷu tay không cẩn thận đụng vào một cái hộp gỗ.
Hộp gỗ tinh xảo bóng loáng, bên cạnh tạo hình một chuỗi hoa mộc lan, kéo dài đến giữa hộp, Gia Ngộ phảng phất ngửi được hương hoa.
Mà hộp gỗ này còn không có khóa đâu.
Gia Ngộ không hề có áp lực tâm lý mà đem nó mở ra, đồ vật bên trong lại không nằm trong dự đoán của cô.
Mấy tờ một trăm đồng cùng vài tờ năm mươi đồng.
Tổng cộng chia làm ba phần, dùng giấy ghi chú để ngăn cách.
Gia Ngộ kinh ngạc, hình như cô phát hiện ra tiền riêng của Mục Phách.
Cho nên là để trở lại, hay là lấy ra xem?
…Trước nhìn xem bao nhiêu tiền đã.
Phần thứ nhất, bốn tờ một trăm và một tờ năm mươi, trên giấy ghi chú viết bốn chữ: Sinh nhật vui vẻ.
Gia Ngồ mơ hồ đoán ra gì đó, lại không có manh mối, cô tiếp tục xem.
Phần ở giữa, ba đồng một trăm, trên giấy ghi chú là …
Gia Ngộ nói ra tiếng:
"Phí chạy việc sửa đồng hồ."
Không cần xem đến phần tiền thứ ba ghi chú cái gì, cô đã biết hộp này chính là cái gì.
Đây là tiền công cô từng đưa cho Mục Phách.
Ngày đó cô hỏi Mục Phách, vì cái gì gửi tin nhắn chúc mừng năm mới cho cô mà lại không đề tên.
Mục Phách nói, anh cảm kích cô năm học cao tam đã
"đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi".
Gia Ngộ sờ sờ tờ giấy trong tay, trong lòng ngũ vị tạp trần.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!