Chương 4: Cương cứng

Gia Ngộ bảo Mục Phách thử quần áo.

(Cái đống quần áo chị ý mua cho anh hồi chương 2 ý.)

"Dựa theo chiều cao của cậu mua, chắc là sẽ hợp."

Mục Phách nói được, cầm quần áo về phía phòng ngủ, phát hiện Gia Ngộ đang đi theo bước chân mình, hắn dừng lại, hỏi:

"Không đứng bên ngoài chờ tôi sao?"

Gia Ngộ mặt không đỏ tâm không nhảy:

"Cũng đâu phải là tớ chưa thấy qua."

Mục Phách cười, nghĩ thầm một chút, cô thích xem, vậy mặc kệ cô đi.

Nào ngờ vừa thấy, liền thay đổi vị.

Áo sơmi được mặc vào, Mục Phách cài nút áo từ trên xuống, bỗng hắn dừng lại động tác, đầu ngón tay hơi run lên, kêu một tiếng: Gia Ngộ...

Gia Ngộ vươn tay, cẩn thận vuốt ve cơ bụng nổi rõ của Mục Phách, cô có thể cảm nhận thứ thủ hạ phía dưới đang căng thẳng.

Gia Ngộ nói: Thật là cứng.

... Mục Phách hơi có chút chật vật mà xoay người, không nói chuyện, vành tai đỏ lên. Gia Ngộ biết rõ hắn vì cái gì mà né tránh mình. Như là không chê chuyện lớn, cô quỳ xuống, đầu ngẩng lên ngước nhìn hắn... Nơi đó...

"Cậu thật là mẫn cảm."

Cô kết luận.

Mục Phách hít sâu một hơi, vội vàng cài cho xong đám cúc áo còn lại, không dám nhìn vào mắt Gia Ngộ, chỉ dám nhỏ giọng nói với cô: ... Vừa người.

Để tớ nhìn xem.

Gia Ngộ không chịu buông tha cho hắn, cường ngạnh nắm lấy cằm hắn hướng về chính mình. Trước mắt là Mục Phách, cô lộ ra ánh mắt tán thưởng,

"Mắt thẩm mĩ của tớ tốt đấy chứ."

...Ừ.

Gia Ngộ nghiêng đầu nhìn bộ dáng thẹn thùng tai đỏ của hắn, cười rộ lên:

"Có muốn tớ giúp cậu không?"

Cái gì?

Cái này này. Gia Ngộ chỉ chỉ thứ đang cương cứng giữa hai chân hắn.

Cô nói quá trực tiếp, trong lòng Mục Phách sóng to gió lớn phập phồng, trên mặt ngược lại tỏ vẻ trấn định, hắn từ chối: Không cần đâu.

Bất quá tắm nước lạnh là được rồi, để Gia Ngộ giúp hắn, chỉ sợ là lửa cháy lại đổ thêm dầu.

"Nhưng mà tớ cũng suy nghĩ."

Hoàn toàn không biết khái niệm e lệ là gì, Gia Ngộ rõ ràng mà nói với Mục Phách:

"Nhìn cậu thay quần áo, tớ cũng muốn."

Từ Nam Thủy Trấn tới Bắc Thành, Mục Phách từ trước đến giờ đối với Gia Ngộ chính là nói gì nghe nấy, chưa từng có một lần lạnh nhạt hay cự tuyệt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!