Chương 37: (Em Nghe Gió Nam Thổi) - Chương 37: Lão công

Thời điểm mang thai năm tháng, bụng Gia Ngộ càng ngày càng lớn, kéo theo là ngực càng ngày càng nặng.

Cô ghét trói buộc.

Mục Phách lại vừa lúc nói,

"Hơn nữa em mặc rộng thùng thình như vậy, anh đều nhìn không ra dáng người có gì biến hóa."

Gia Ngộ không tin, đĩnh bụng đi qua:

"Anh sờ đi, bụng rất lớn đó."

Mục Phách mỗi đêm sau khi Gia Ngộ ngủ say sẽ nhẹ nhàng vuốt ve bụng cô nhưng Gia Ngộ cũng không cảm kích. Anh theo lời cô phủ hai tay lên, đang muốn cười nói chính mình giống như khi đi chọn dưa hấu ngọt hay không ngọt, lòng bàn tay đột nhiên truyền đến một trận cảm giác mấp máy đến từ trong bụng.

Anh đột nhiên ngẩng đầu, đồng thời cũng thấy Gia Ngộ đang trừng lớn hai mắt.

"Có phải hay không…Có phải động hay không?"

Mục Phách chớp chớp mắt, không tiếp động lại tiếp tục sờ, lúc này lại không thấy đỗng tĩnh.

Có điểm mất mát.

Ai ngờ Gia Ngộ lại kéo tay anh định rời đi: Lại động! Cô cười đến hai mắt cong thành một cây cầu,

"Thật thần kỳ! Lộc cộc lộc cộc, giống như cá phun bong bóng."

Thật sự động đậy.

Mục Phách vừa khẩn trương lại hưng phấn làm cho anh mất tiếng nửa ngày, anh giương mắt:

"Đứa nhỏ nghe được chúng ta nói chuyện, đúng không?"

"Chắc vậy. Anh có phải còn không cùng nó chào hỏi qua?"

Mục Phách lắc đầu.

Gia Ngộ bào trùm tay của anh, lời ít mà ý nhiều hướng về hài tử ở trong bụng giới thiệu: Đây là ba ba con!

Mục Phách không khỏi cảm thấy buồn cười, anh hưởng ứng nói:

"Đúng vậy, ba là ba con."

Gia Ngộ từ sau khi mang thai thính giác đặc biệt nhanh nhạy, Mục Phách không phản ứng, cô lại nghe được.

Cô dùng đầu ngón tay dí trán của Mục Phách:

"Mục Phách, di động của anh kêu kìa."

Di động ở thư phòng.

Hôm nay Mục Phách được nghỉ, hẳn không phải việc ở khách sạn. Anh nói: Anh đi xem.

Kết quả vừa thấy đến tên người trên màn hình liền ấn không nghe.

Nhưng đối phương thật sự bất khuất kiên cường, gọi một lần không được liền gọi lần thứ hai, số này không gọi được liền đổi số khác gọi.

Tình huống này giằng co đã ba ngày, Mục Phách nhìn lại di động lại bắt đầu kêu, bên tai nghe được giọng nói của Gia Ngộ ở bên ngoài, giương giọng hỏi anh:

"Mục Phách, sao anh không nghe máy?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!