Hà Tịch và Dương Minh sau khi bàn bạc xong thì trở về lớp.
Cả lớp không có một ai, có lẽ vẫn còn ở nhà ăn.
Hôm nay có nước ép hoa quả, thế là mọi người đổ xô đi mua.
Dương Minh ngồi xuống ghế, đem điện thoại ra chơi game.
Hà Tịch cảm thấy cổ họng đau rát, bình nước của cô lúc trước uống xong cô liền cất vào cặp xách, không biết tại sao giờ đây lại được đặt ở trong ngăn bàn.
Hay Tử Lý lại đi lấy nước nóng cho cô?
Thôi mặc kệ, cổ họng đau vậy rồi, uống một chút.
Mùi có hơi lạ, sau khi nuốt một ngụm, vị tê tê ở đầu lưỡi sau đó lan dần ra khắp khoang miệng.
Cô ho sắc sụa, họng bắt đầu nóng ran, như bị lửa thiêu.
Bình nước cầm không vững rơi xuống bàn, đổ ra thứ chất lỏng màu đỏ.
Cô ho đến nỗi đầu óc choáng váng, đứng không vững.
Dương Minh vội chạy lại đỡ:
- Cậu làm sao vậy?
Cô không ngừng ho khan, nhưng mỗi một lần ho đều cảm giác như họng mình bị xé rách ra, nước mắt không ngừng chảy.
- Tôi đưa cậu đến phòng y tế.
Hà Tịch bước đi hai bước, loạng choạng sắp ngã.
Dương Minh chẳng chút do dự, trực tiếp bế ngang cô lên.
Bọn Tử Lý trên đường trở về lớp nheo mắt nhìn từ xa: Ai mà trông hơi quen! Đến khi lại gần mới hốt hoảng nhìn thấy Hà Tịch đang ôm miệng ho, hai mắt đỏ au.
- Ấy ấy, Tiểu Tịch...! Tiểu Tịch bị làm sao vậy?
Dương Minh đến trước phòng y tế.
Hai tay ôm cô, một chân trực tiếp đưa lên đạp cửa.
Hướng Linh đi ra lớn tiếng quát:
- Học sinh thời nay bạo lực quá rồi!
Nhìn thấy Hà Tịch thì lập tức thay đổi sắc mặt:
- Mau đưa em ấy qua đây, để cô xem.
Dương Minh nghe lời, nhẹ nhàng đặt cô xuống giường.
Cô vẫn không ngừng ho, hơn nữa càng ho càng giữ dội, cả người đã mệt đến nỗi muốn ngất đi.
Bọn Tống Đại Nghĩa và Tử Lý chạy theo đến nơi, vừa hay nghe được cô Hướng Linh nói cần đưa người đến bệnh viện.
Tử Lý trực tiếp đẩy Tống Đại Nghĩa lên:
- Còn ngây ra đó làm gì, mau cõng cậu ấy đi! Dương Minh đã bế cậu ấy chạy từ lớp đến đây, cậu ấy sắp mệt chết rồi!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!