Trường bọn cô mỗi năm đều có rất nhiều hoạt động đặc sắc.
Hội chợ tiêu dùng là một trong số đó.
Nói nôm na chính là tổ chức các hoạt động giải trí tu hút khách hàng, các nhóm lớp bày ra các sản phẩm để bán cho họ.
Số tiền kiếm được hoặc các nhóm tự giữ lại hoặc đem nộp vào quỹ từ thiện.
Mọi người đều cảm thấy lần này đúng là cơ hội tốt để giúp Quách Hàng.
Trên đường học về, mấy tờ đơn quảng cáo cho hội chợ nằm ngang dọc trên nền đất.
Hà Tịch đang vắt óc nghĩ xem nên bán thứ gì.
Tử Lý gợi ý:
- Gần đây có một khu chợ bán hoa quả rất nổi tiếng!
Bán hoa quả? Nhưng cô nghe phong phanh rằng có nhiều nhóm lớp đã bán rồi, cạnh tranh rất cao.
Buổi sáng đến, sân trường đã được trang trí và bày biện gần xong.
Khuôn viên khá rộng, hằng năm lượng khách cũng rất lớn.
Buổi hội chợ bắt đầu từ 4 giờ chiều.
Người chưa quá đông, đa số là học sinh trong trường.
Gần cổng ra vào có một sạp bán đồ uống.
Mấy bạn lớp khác ngưỡng mộ nói:
- Mấy cậu giỏi thật đó, có thể làm ra nhiều loại nước ép như vậy!
Đó là tất nhiên.
Bọn họ mất cả ngày hôm qua để mua trái cây rồi ép lấy nước.
May mắn Hà Tịch được mẹ Hà giới thiệu một người quen là chủ nông trại, mua được trái cây với giá rẻ, lại đảm bảo an toàn.
Tử Lý và mọi người bắt đầu bày biện đồ ra bán.
Bọn họ không chỉ có nước, còn có rất nhiều loại bánh ngọt tự làm.
Nắng chiều tắt, đèn led với đủ mọi màu sắc được thắp sáng.
Mọi người bắt đầu đổ về trường của bọn họ.
Tiểu Ni để ý thấy mọi người đến mua nước uống đều ngại ngùng lén nhìn Dương Minh liền nảy ra một ý.
- Dương Minh, cậu ra trước sạp hàng đứng đi!
Cậu khó hiểu:
- Để làm gì?
- Câu khách.
Lợi thế khuôn mặt của cậu mà không được sử dụng thì quá lãng phí!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!