Chương 36: Thật Đáng Yêu

Mỗi người đều đang bạt mạng chạy đua với thời gian.

Hơn một tháng nữa, bọn họ sẽ bước vào cuộc thi quan trọng nhất đời học sinh.

Có người mong chờ tương lai tới, có người lại tiếc nuối khoảng thời gian đã qua.

Hà Tịch nghĩ đi nghĩ lại, phần nhiều vẫn là nuối tiếc.

- Hà Tịch giỏi thật đó.

Lần này lại hạng nhất của khối rồi.

Cô cười nhìn Tiểu Ni.

Đúng là từ khi mối quan hệ của cô và Dương Minh tốt lên, tinh thần phấn chấn hơn rất nhiều, không còn bị muộn phiền bủa vây.

Tử Lý ôm chặt lấy cô, miệng lẩm bẩm:

- Càng gần ngày thi cậu càng phải ở bên tớ nhiều hơn, để tớ xin vía điểm cao.

- Cậu đó, đừng có mê tín nữa.

- Sao thế? Cậu không muốn chia sẻ may mắn cho tớ à? Hay cậu muốn để dành may mắn rồi chia sẻ với cậu ta?

Cậu ta mà Tử Lý nhắc tới giờ này đang cùng Tống Đại Nghĩa giành bóng ngoài sân.

Bị gõ vào đầu, Tử Lý uất ức:

- Tớ nói sai à?

- Cậu ấy còn cần phải lấy may mắn từ chỗ tớ à?

- Cũng phải...! Cậu ta vốn thông minh...

Như có thần giao cách cảm, Dương Minh ngừng chạy, quay đầu nhìn về phía Hà Tịch, miệng còn cười rất tươi.

Tử Lý chỉ hận không thể đá bay cậu ta ra khỏi tầm mắt, cẩu lương này thật là nuốt không nổi.

- Thời gian trước còn không chịu nhìn mặt nhau, mới đó đã có thể vui vẻ như vậy.

- Cậu ghét Dương Minh lắm à?

- Có thể không ghét sao? Cậu ta cướp mất bạn thân của tớ!

Hà Tịch cười:

- Tớ vẫn ở bên cậu đây gì?

- Không giống nhau.

Tớ có cảm giác như bị giành mất thức ăn vậy.

- Gì cơ? Cậu coi tớ là thức ăn thật đấy à?

- Thức ăn đối với tớ là mạng sống.

Cậu quan trọng như thế đấy!

- Chẳng phải lúc trước cậu còn ủng hộ tớ bộc bạch với cậu ấy ư?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!