Hà Tịch ngồi trong phòng phát thanh, tay cầm cuốn
"Cuộc sống không giới hạn", tìm được những dòng văn bản thân yêu thích nhất rồi mới bắt đầu đọc.
Dưới sân trường, Dương Minh ngừng chạy, ngước nhìn lên lớp học, âm thanh của cô chậm rãi vang lên, rất êm tai.
Tử Lý đứng bên ngoài, qua lớp kính trong suốt giơ tay ra hiệu cho cô.
Bộ dạng kích động vô cùng.
Hà Tịch tháo tai nghe, đứng dậy đi ra, Tử Lý chẳng nói chẳng rằng lập tức kéo cô chạy đi.
Đứng trước cửa thư viện, Hà Tịch thở nặng nề.
Bị ma đuổi cũng không cần chạy bạt mạng như thế này...! Đến khi ngẩng đầu dậy, cô liền biết lý do tại sao.
Nhìn người con trai đang nhàn nhã ngồi đọc sách trước mặt, Hà Tịch không khỏi chán nản.
- Cậu kích động đến vậy cơ à?
Tử Lý ôm lấy tay cô lắc lư:
- Cuối cùng cậu ấy cũng về rồi! Tớ vui quá!
Lâm Trú là học sinh ưu tú của trường, khoảng thời gian trước được thay mặt toàn tỉnh ra nước ngoài tham dự một hội nghị thanh thiếu niên quốc tế gì đó.
Nghe Tử Lý nói nhà hai người có quen biết, sau một lần ăn cơm chung liền bị người ta hớp mất hồn.
Hà Tịch dí đầu cô phê bình:
- Cậu thấy ai cũng nói thích.
Rốt cuộc cậu thích bao nhiêu người mới đủ đây?
Tử Lý bĩu môi.
Lần này là thích thật.
Chính là rung động từ trong tim, ngày nhớ đêm mong.
Chưa ai khiến cô có cảm giác này.
Còn có Lâm Trú đối xử với cô rất nhã nhặn, đôi khi cô nói chuyện tầm phào, cậu cũng không chê bai, còn chăm chú lắng nghe.
Chỉ nghĩ đến đây thôi, cô lại không kìm nổi kích động nhảy cẫng lên:
- Tiểu Tịch ơi Tiểu Tịch! Tớ thích cậu ấy chết đi được!
Tiếng của cô hơi lớn, khiến Lâm Trú quay lại nhìn.
Tử Lý ngay lập tức bày ra bộ dáng bẽn lẽn xấu hổ.
Hà Tịch đẩy cô về phía trước:
- Mau đến bên bạch mã hoàng tử của cậu đi kìa.
Tử Lý ngại ngùng không cho cô rời đi:
- Tớ... cậu phải ở đây cùng tớ!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!