Chẳng mấy chốc mà đến cuộc thi giữa kỳ.
Tống Đại Nghĩa vui sướng, cười hơ hớ cả ngày.
Cậu ta thành tích gần như cuối lớp, còn Dương Minh thì ngược lại, cậu ta lần này nhất định đổi chỗ thành công.
Thái độ này của cậu ta khiến cho Hà Tịch dần tin mọi chuyện có thể chỉ là hiểu lầm.
Hà Tịch cặm cụi viết bài.
Thời gian gấp rút, mấy ngày nữa là đến kỳ thi.
Cô không thể lơ đãng được.
Quách Hàng kể từ ngày hôm đó vẫn không dám đối diện với cô.
Thỉnh thoảng cô bắt gặp cậu ta đang nhìn lén mình, bị cô phát hiện liền chột dạ quay đi.
Suy cho cùng chung lớp với cậu ta hai năm, cô cũng chưa từng thấy cậu ta làm việc gì xấu, hành động hôm đó là nhất thời bồng bột, cô tuy khó chịu nhưng không tính toán.
Tử Lý nói cho cô biết một tin vui, cậu của Tử Lý mới mở một quán cà phê, còn đang thiếu nhân viên part
-time, nói cô có thể đến ứng tuyển xem sao.
Hà Tịch định rằng thi giữa kỳ xong mới đi tìm việc làm thêm, cô vẫn luôn ấp ủ ý định mua cho mẹ cô một món quà.
Hà Tịch đem báo cáo thí nghiệm đi nộp, lại bị thầy Vật Lý nhờ đem máy tính tới để ở lớp B.
Trên đường gặp được Dương Minh.
Cậu hỏi:
- Trên tay cầm gì vậy?
- Máy tính, thầy giáo nhờ đem đến lớp B.
Cậu giờ mới để ý thấy, cô giống như chân sai vặt của thầy cô trong trường vậy.
Chủ nhiệm lớp không nói làm gì, nhưng cứ đến giờ học, không thầy dạy Toán thì cô dạy Văn, cứ gọi tên cô nói nhờ cái này nhờ cái kia.
Cô không những không sợ phiền còn răm rắp làm theo.
Đến cả những thầy cô dạy khối trên, đôi lúc gặp cô cũng sẽ có chuyện nhờ tới.
Hà Tịch xoa xoa đầu mũi:
- Tôi cũng đâu thể cứ thế mà từ chối được.
Dương Minh vỗ trán:
- Cậu có thể nói mình bận là xong.
- Như thế hình như không hay lắm...
Cậu thở dài:
- Chẳng trách suốt ngày bị họ sai tới sai lui.
Để tôi mang nó đi giúp cậu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!