19
Ba đi làm rồi, trường học bắt đầu học lại.
Tôi thuyết phục mẹ cho mình nhảy cấp.
Hàng ngày, tôi thức dậy lúc năm giờ sáng, qua chỗ sư phụ học võ.
Mẹ nghe nói sữa bò có thể bổ sung dinh dưỡng, bỏ một khoản lớn ra đặt mua sữa.
Bà nội lo tôi ngày nào cũng ăn trứng gà luộc sẽ ngắn, chia ra làm canh trứng, bánh trứng các thứ cho tôi.
Tôi cao lên như phổng.
Có một lần, tan học muộn.
Tôi gặp mẹ ruột trên đường về.
Tôi đã cao đến vai bà ta.
Bà ta vẫn chưa từ bỏ ý định, lại định kéo tôi về nhà.
Tôi dễ dãng đẩy bà ta ra.
Bà ta ngã vào vũng nước mưa, vừa mắng nhiếc tôi vừa gào khóc.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, tóc bà nội đã bạc trắng, lưng thẳng tắp cũng đã còng xuống.
Thời gian cũng trôi qua rất chậm, tôi nhảy cấp ba lần, năm mười một tuổi thi vào cấp ba.
Nếu tôi thi đậu trường trung học số 1 thì sẽ được miễn toàn bộ học phí, còn nhận được học bổng một ngàn tệ.
Mẹ muốn mở một quán ăn nhỏ, nhưng không đủ vốn.
Số tiền một ngàn tệ này, tôi nhất định phải lấy được.
Nhưng, kế hoạch không theo kịp biến hóa.
Tối trước kỳ thi, lúc ăn cơm, tôi không nhìn thấy bà nội đâu.
Mẹ nói bà nội đã về quê rồi.
Đôi mắt đỏ hoe và bàn tay run rẩy đã bán đứng mẹ.
Gặng hỏi một hồi, mẹ mới nói cho tôi, buổi chiều đã không thấy bà nội đâu.
Tôi và mẹ, còn cả hàng xóm tản ra tìm bà nội.
Tìm đến đêm vẫn không thấy bóng bà nội đâu.
Hoảng loạn tột độ như cái kén vô hình quấn chặt lấy tôi.
Trong ánh đèn pin đung đưa, tôi nhìn thấy mẹ ruột.
Bà ta kéo con trai, khóe môi cong lên, nụ cười đó giống y đúc năm đó tôi suýt bị tên buôn người ôm đi.
Tôi chạy về phía bà ta.
Cướp lấy con trai bà ta, lạnh lùng hỏi: Bà nội tôi dâu?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!