Chương 4: (Vô Đề)

07

Ba mẹ ruột đã đánh đập, ngược đãi tôi suốt bao năm qua.

Lúc tôi còn chưa hiểu chuyện, bản năng cầu sinh đã khiến tôi muốn sống.

Sau khi gặp ba mẹ nuôi, cảm nhận được cảm giác được yêu thương, tôi lại muốn ch

-ết.

Tôi từng nghe nữ công nhân ở lò gạch nhắc đến kiếp trước, kiếp này.

Tôi cầu nguyện, kiếp sau tôi có thể đầu thai làm con của ba mẹ nuôi, để hai người họ không còn bị người khác chỉ trỏ nữa.

Nước sông mát lạnh ướt mắt cá chân tôi.

Tôi nắm chặt kiếm gỗ, đi về phía giữa sông.

Phía sau có tiếng bước chân dồn dập.

Tôi bị một người ôm lấy.

Khuôn mặt nôn nóng và tức giận của bà nội hiện lên trong mắt tôi.

Bà ấy ôm tôi lên bờ, rồi cúi xuống.

Một tay ghì vai tôi, một tay đánh mạnh vào m.ô.n. g tôi.

Đau, rất đau.

Bà ấy vừa đánh vừa mắng:

"Con nhỏ ngốc này, giữa đêm giữa hôm không ngủ, phát đi -ên cái gì hả! Lại dám nhảy sông! Nếu không phải tao không ngủ được, thấy mày ở cổng! Mẹ nó giờ mày đã là quỷ sông rồi!"

Lời bà nội nói tôi nghĩ lại mà sợ, quên luôn cái lạnh đầu xuân.

Tôi òa khóc.

Kể từ khi hiểu chuyện, đây là lần đầu tiên tôi khóc.

Bà nội ngẩn người, ngạc nhiên nói:

"Mày vẫn biết khóc thì chưa ng -u hẳn! Đừng tưởng khóc là tao không đánh mày! Nhớ lấy, lần sau còn nhảy sông nữa, mẹ nó tao sẽ đánh ch -ết mày!"

Bà ấy hung dữ dạy dỗ tôi một trận xong, siết c.h.ặ. t t.a. y tôi, dắt tôi về nhà.

Trên đường đi đụng phải mẹ nuôi.

Mặt mẹ nuôi tràn đầy lo lắng.

Bà nội mắng luôn cả mẹ nuôi một trận.

Mẹ nuôi im lặng, chỉ ôm ghì lấy tôi.

08

Mẹ nuôi viết thư cho ba nuôi.

Kể chuyện của tôi cho ba nuôi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!