01
Năm tôi lên năm, mẹ ruột tôi mang thai.
Ba ruột định ném tôi xuống sông để không phải chịu phạt.
Con sông đó đã nhấn chìm sinh mạng của rất nhiều bé gái.
Mẹ nuôi lấy ra hai trăm đồng nhận tôi về nuôi.
Ba ruột cười nhe răng đếm tiền.
Mẹ ruột vuốt bụng chế giễu bà ấy:
"Bỏ ra nửa năm tiền lương để mua một con bé ngốc, chắc con đ -ĩ ng -u này là gà mái không biết đẻ trứng rồi."
Hai người rất sợ mẹ nuôi đổi ý, đếm tiền xong là chuồn khỏi lò gạch ngay.
Tết sắp đến, công nhân lò gạch đã về quê hết.
Chỉ còn một mình bà ấy và ba nuôi trông coi lò gạch.
Ba nuôi là người đàn ông dữ nhất trong lò gạch.
Quả đ.ấ. m to như cái nồi.
Lông mày ông ấy dựng ngược lên, hung dữ nói:
"Ném đồ ngốc này ra ngoài. Nếu không á, tôi đánh ch -ết cô."
02
Tôi sợ ch
-ết khiếp.
Lúc tôi mới sinh, ba ruột đã định ném tôi vào chậu nước dìm ch
-ết.
Một thầy bói đi ngang qua đã ngăn ông ta lại.
Thầy bói nói mệnh số ông ta và mẹ tôi không có con trai.
Còn mệnh số của tôi lại có em trai.
Mẹ ruột đặt cho tôi cái tên Phán Nhi.
Mẹ ruột và ba ruột dắt theo tôi, vừa đi làm, vừa tạo em trai.
Nhưng có đứa trẻ con nào mà không khóc?
Tôi mà khóc là ba ruột sẽ đánh tôi, mắng tôi.
Mẹ ruột ném đồ ăn thừa xuống đất cho tôi ăn như một con c hó.
Tôi lớn lên trong sự b ạo lực và đói khát.
Không biết nói, không biết khóc cũng không biết cười.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!