Sao trời ve vuốt đáy mắt trong
Mình tôi say ngất chút tình nồng
Má đào tóc mây đi vào mộng
Chợt hỏi lòng nàng có tôi không?
31.5.24
Nam nghĩ với tính cách rụt rè (nó cho là thế) và lịch sử tình trường trắng trơn của bản thân, có lẽ suốt cả cuộc đời này nó cũng không có cơ hội đi vào lòng Thi mất.
Nó phải làm gì đó, một việc hơi ngu si như là dẹp bỏ lòng tự trọng để tâm sự với một đứa có đầy đủ kiến thức, kinh nghiệm và trải nghiệm trong việc yêu đương như Huân chẳng hạn.
- Cái chi?
Mày thích ai rồi á hả?
Khoảnh khắc Huân gào lên ngay giữa quán nước, Nam nghĩ quyết định của nó thật sự là một sai lầm.
- Nhỏ cái miệng thôi, mày làm tao ngại đó!
Huân nghe lời, vặn nhỏ cái âm lượng lại, nhỏ tới mức những câu từ sau đó chỉ lầm bầm lầu bầu trong miệng như đang niệm chú.
- Không thể nào thằng ni lại thích ai đó được.
Dưới cái mí mắt mình mà nó thích ai mình không biết được chớ? Nhỏ nào đây ta... Nhỏ Thùy đại ca, hay nhỏ lớp phó văn thể mỹ lớp bên, hay bà chị lớp 12 hôm bữa vừa chặn đường xin số nó? Không thể nào, thằng Nam là cái kiểu thà thích con chó con bò chứ không thể thích con người được!
- Mày lẩm bẩm chi đó?
- Không có chi.
- Huân ngả người ra ghế, nhìn Nam đầy ai oán.
- Mày thích ai cũng không nói cho tao, mày có coi tao là bạn nữa không?
- Nói trước bước không qua.
Đùa, nói cho thằng Huân thì xác định nửa trường này biết. Thà nó úp úp mở mở, Huân còn hứng thú, tò mò mà tìm hiểu chứ chưa vội đem đi đồn khắp nơi.
Nhìn Nam trông không có vẻ gì là muốn thẳng thắn với mình, Huân chỉ đành khịt mũi cho qua, bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ về vấn đề duy nhất mà thằng bạn chí cốt từng nhờ mình này. Cậu chàng mở đầu bằng một cái giọng hết sức chuyên nghiệp, nghe như chuyên gia trong một buổi tư vấn đầu tư nào đó vậy:
- Tóm tắt nè, mày thích một người tầm ba năm rồi, nhưng người ta thì mười mươi chẳng có ý chi với mày hết. Mày muốn rút ngắn khoảng cách, muốn gần gũi hơn với người ta đúng không?
Đợi Nam gật đầu, cậu ta mới nói tiếp:
- Thời đại bốn chấm không rồi, tao khuyên mày nên bắt đầu thả thính bằng tin nhắn. Có mấy cái xáp mặt lại nói thì ngại quá, mày thấy người ta mày bủn rủn chân tay thì tốt nhất cứ tán qua tin nhắn trước.
- Nhưng mà thả thính kiểu chi?
- Thằng gà ni! Nếu là người quen thì dễ rồi còn chi nữa, có cả mớ đề tài chung để mày khai thác. Nhưng mà đừng có nhắn mấy cái kiểu
"bạn ăn cơm chưa, bạn làm bài chưa, bạn đi tắm chưa, trời đẹp rứa hè" giùm tao cái, nhạt lắm!
Nam gật gù, mở cái ghi chú trong điện thoại ra chép hết lại những lời truyền thụ sâu sắc của đứa bạn. Huân càng nói càng hăng, giống như muốn lôi hết sở học mười mấy năm cuộc đời về ái tình ra để truyền đạt cho đứa học trò ngây thơ, ngờ nghệch đó.
Cuối cùng, đứa trò chốt lại bằng một câu:
- Cảm ơn mày, có kết quả tốt tao bao một chầu sau.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!