Chương 23: Người Lạ Mặt

Tối đến nàng đang ngồi hóng gió cạnh của sổ phòng của mình.

Bầu trời tối nag nhiều sao.

Tiếng của ếch kêu ộp, ộp và cả tiếng dế kêu.

Không gian ở đây không khác gì mấy ở làng quê vào buổi tối.

Ánh đèn chập chờn trong đêm tối.

Gió thổi man mát vào phòng.

Nàng mặc y phục lụa mỏng màu trắng.

Khung cảnh cơ hơi chút cô đơn lạc lõng

Thanh nhi đi đến gần cầm áo choàng khoác lên người cho nàng: Người ngồi đây dễ bị phong hàn.

Cơ thể vẫn quan trọng.

Nàng quay lại cầm lấy tay Thanh nhi: Cảm ơn e, ta thích ngồi ở đây ngắm cảnh.

Tiểu thư nhớ nhà à

Cũng có lẽ là vậy.

Khuôn mặt phảng phất nỗi buồn

E mệt rồi ngủ đi.

Làm việc cả ngày đã thế còn chăm sóc cả ta.

Tí nữa ta ngủ không cần phải lo

Vậy e đi ngủ nhé

- Thanh nhi ra ngoài khép cửa lại

Nàng đang dần thiếp đi vào ngủ.

Một bóng đen từ ngoài nhảy vào phòng.

Nàng bị đập đầu ngã xuống đất: Aiza ĐAU QUÁ!

Thanh nhi nghe thấy tiếng động sang phòng gõ cửa: Tiểu thư người có làm sao không.

E vào nhé

Nàng đứng lên định mở cửa.

Người đàn ông trên người mặc toan đồ đen lấy kiếm kề vào cổ nói nhỏ bên tai nàng: Nếu ngươi dám để cô ta vào đây tìhif đừng trách đao kiếm vô tình

Nàng cảm thấy một cỗ lạnh từ sống lưng lên, cố giữ bình tĩnh trả lời: Thanh nhi ta không sao con chuột nó chạy làm đổ mất đồ thôi.

E ngủ đi

Thanh nhi thấy tiểu thư nói vậy đi về phòng ngủ

Tên lạ mặt thấy vậy rút kiếm lại, người ngã khuỵu xuống.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!