Ta không thích.
Ta muốn chặn lại những ánh mắt ấy.
Nhưng mà, nàng càng ngày càng rạng rỡ, người si mê nàng vô số kể.
Ngày đó, đồng môn đến thăm dò sở thích của Hòa Yên.
Ta nói nàng thích nhất màu tím, thích nhất đồ cay.
Hắn liền mặc áo dài màu tím, mang theo món ăn nổi tiếng của tửu lâu chuyên làm đồ cay đến Mạc phủ.
Ta đã nói dối.
Nàng ghét nhất màu tím, thích nhất đồ ngọt.
Kết cục của đồng môn, có thể tưởng tượng được.
Nhưng ta lại vì chuyện này mà buồn bực rất lâu.
Ta không nên hẹp hòi như vậy.
Nàng được ta chăm chút cẩn thận đến xinh đẹp như vậy, ta nên cảm thấy tự hào mới phải.
May mắn là nàng sắp đến tuổi cập kê.
Tiểu cô nương của ta, cuối cùng cũng sắp gả cho ta rồi.
Nhưng không ngờ, nàng lại viết thư xin ta hủy hôn.
Khi ta nhìn thấy mấy chữ đó, tay run đến mức cầm không nổi thư, sau khi đọc xong mới định thần lại.
Chỉ là những hiểu lầm không đáng kể.
Ta vốn định lập tức đến Mạc phủ nói với nàng nhưng trời đã tối, ta vẫn kiềm chế lại.
Cả đêm không ngủ.
Sau đó, ta gặp hai người đó.
Quả nhiên là những thiếu niên tài giỏi.
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
Trong lòng ta hồi hộp nhưng trên mặt vẫn tỏ ra ung dung tự tại.
Ta lặp đi lặp lại, tự nhủ trong lòng, nàng được ta chăm chút như vậy, làm sao có thể chọn người khác mà không chọn ta.
Nhưng khi nàng thật sự chọn ta, ta lại cảm thấy không chân thật.
Từ khi nàng còn rất nhỏ, rất nhỏ, ta đã nhìn nàng lớn lên.
Giờ đây nàng thật sự muốn gả cho ta sao?
Ta mở khăn voan che mặt nàng, nàng dịu dàng, ngọt ngào nói: Diễn ca ca.
Ta cẩn thận ôm nàng vào lòng, như đang nâng niu báu vật dễ vỡ:
"Về sau, phải gọi ta là phu quân."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!